Edit: Lệ DiệpBeta: Cá___Thẩm Tổng đã tỉnh lại được nhiều ngày, vậy nên hôm nào cảnh sát cũng tìm đến bệnh viện lấy lời khai của cô.
Có điều nhà họ Doãn sợ cô bị tra hỏi nhiều sẽ căng thẳng, ảnh hưởng đến quá trình hồi phục nên họ không dám để cảnh sát lộng hành quá mức, chỉ cho đặt câu hỏi ở mức vừa phải thôi.“Tôi không biết gì cả!"Chu Ninh hờ hững nhìn về phía Giang Thiến, trong lòng thầm nhủ có cần phải nhìn cô bằng vẻ mặt nghiêm túc đến mức đó không?Còn về Giang Thiến, cô ấy sợ đến mức toát mồ hôi hột.
Giờ cô ấy đã hiểu câu nói dối không chớp mắt là thế nào, trần đời chắc chỉ có mỗi Thẩm Tổng đây là nói dối mà mặt vẫn điềm nhiên, lạnh tanh như chẳng hề hấn gì.
Nhìn thái độ trả lời chắc nịch đó của Thẩm Tổng, nếu giờ cô không nằm liệt trên giường bệnh thì có lẽ Giang Thiến sẽ thật sự tin rằng tổng giám đốc nhà mình không liên quan gì đến chuyện đêm đó.Nhưng, có đồ ngu mới tin là không liên quan!“Nói với đám cảnh sát bọn họ là đêm đó chứng kiến cảnh tượng kinh khủng đó khiến tinh thần tôi bị khủng hoảng trầm trọng, hiện giờ tôi không thể nhớ lại bất cứ chuyện gì xảy ra vào đêm đó cho nên không thể tiếp nhận thẩm vấn.
Và hãy nói là mong họ thông cảm, chờ đến khi tôi bình phục, tâm trí ổn định lại hoàn toàn tôi sẽ tự tìm đến họ để khai báo."Dù sao cô cũng là một thanh niên ba tốt, phối hợp với chú cảnh sát vốn là trách nhiệm của cô mà!Hoàn Khố Thiếu Gia đứng bên cạnh chỉ biết thở dài, nó không hiểu sao mình lại rơi vào hoàn cảnh dở khóc dở cười này chứ.
Nó có cảm giác sau này nó sẽ rất khó xử khi đối mặt với thanh niên ba tốt này!Giang Thiến: "..."Khủng hoảng tinh thần một cách trầm trọng sao? Sao tôi chẳng thể nhìn ra cô có chút biểu hiện nào là sợ hãi nhỉ!Nhưng, cô ấy vẫn phải nghe theo lệnh: "Vâng!"Giang Thiến cũng không dám lắm lời nhiều chuyện hay hỏi thêm gì cả.
Bởi theo đánh giá của cô ấy thì những ngày gần đây Thẩm Tổng làm việc gì cũng rất bí ẩn và khó lường, cô ấy không nên hỏi có lẽ sẽ tốt hơn!“Cho người điều tra, theo dõi sát sao vụ án này cho tôi.
Còn nữa, phái thêm người đi theo dõi từng từng bước đi, hành động của Thủy Như Khiêm.
Cả tên Kim Ca đang bất tỉnh trên giường bệnh kia nữa, cho người trông coi anh ta cẩn thân vào, nếu anh ta có tỉnh lại thì lập tức báo, tuyệt đối không thể để anh ta gặp cảnh sát trước.""...!Tôi hiểu rồi."Đột nhiên Giang Thiến cảm thấy lo lắng, cô ấy luôn có cảm giác Tổng Giám đốc nhà mình đang có ý định làm gì đó, và chính sự bí ẩn của Chu Ninh đã khiến cô ấy cảm thấy sợ hãi.
Cô ấy lo lắng cho chính bản thân mình, hiện giờ cô ấy đã nhảy xuống thuyền tặc rồi, không biết chiếc thuyền này còn cập bến được nữa hay không?“À còn nữa, tài liệu tôi kêu cô chuẩn bị làm đến đâu rồi?"“Dạ tôi đã chuẩn bị xong hết rồi thưa cô, bên phía luật sư cũng đã ổn thỏa cả rồi.
Tuy nhiên vẫn còn một số giấy tờ cần cô ký tên mới được."Nói tới vụ này Giang Thiến lại muốn lên cơn đau tim, mặc dù cô ấy không có tiền sử bị bệnh tim, nhưng sống cùng Thẩm Tổng lâu ngày cô bị mệt tim dần cũng thành quen.Một điều đặc biệt mà Giang Thiến không thể phủ nhận đó là, mỗi khi giao hay nhận tài liệu từ tay Thẩm Tổng cô ấy luôn luôn có một suy nghĩ là có phải Tổng Giám đốc nhà mình đang làm chuyện xấu gì đó không? Hay là Tổng Giám đốc đang giấu một bí mật động trời nào đó?“Ừm, qua mấy ngày nữa hãy đưa tập tài liệu đó cho tôi."“… Vâng!”……“Thẩm Tổng, có chuyện