Editor: Hà Cherry ( Tên 4r: Hatin10)CáBên tai cô truyền đến giọng nói trầm thấp ưu nhã, xen lẫn trong giọng nói đó là sự ngượng ngùng.
Chu Ninh quay đầu về phía phát ra giọng nói, đập vào mắt cô là hình ảnh của nhân vật phản diện nào đó với khuôn mặt tuấn tú đỏ ửng.Đôi mắt phượng đẹp như thần của Thủy Như Khiêm nhìn về phía cô, nhưng đợi mấy giây sau cô vẫn chỉ nhìn chằm chằm anh mà không nói bất cứ lời nào.
Thấy phản ứng đó của cô, lỗ tai anh càng thêm nóng rực, bờ môi mỏng hơi mấp máy: “Này, tôi đã nói xin lỗi, cô còn tức giận sao?”“Tức giận?” Chu Ninh nhíu mày: “Đâu có.”Cô chưa bao giờ tức giận, nếu chọc tức cô, trừng phạt chỉ là phạt tiền, tạm thời không thể xử phạt.
Chỉ cần sau đó tìm cơ hội đưa anh đến tạ tội với Phật Tổ, giống như đồ rác rưởi kia thôi.Hoàn Khố Thiếu Gia trốn trong góc tường run bần bật, Thiếu Gia ngây thơ đáng thương như nó sao lại gặp phải một Tiểu Bảo Bối hung tàn như vậy chứ?Tim Thủy Như Khiêm đột nhiên rung động, có phải ý cô muốn nói là, cô sẽ không bao giờ giận anh?Hay...!Vậy thì hay quá rồi.
Có lẽ là vì cô quá thích anh, cho nên không để tâm đến những lời xằng bậy anh đã nói.
Nếu vậy thì anh cũng sẽ chịu đựng miệng lưỡi độc địa của cô, anh không cần thiết cô phải nhẹ nhàng nữ tính nữa.Thủy Như Khiêm cúi đầu, một nụ cười hiện lên trên khóe môi anh.Chu Ninh đưa tay vỗ vỗ đầu của anh, cảm thấy an tâm, lạnh nhạt nói: "Biết nói xin lỗi, cũng không tệ!"Xem ra cô đã rất thành công trong việc huấn luyện, và nhân vật phản diện đã tiến một bước dài để tiến gần hơn với việc trở thành một thanh niên ba tốt!Ừ, rất cảm động!Hoàn Khố Thiếu Gia: “…”Cô có thể đừng tự tâng bốc mình thành người cao cả như vậy được không?Nếu không phải do vai ác có kỹ năng bổ não hạng nhất thì chắc có lẽ đã bị cô hủy hoại từ lâu rồi không phải sao?Có thể đừng dùng vẻ mặt dửng dưng không cảm xúc đó thốt lời cảm động được không?Lạnh chết Thiếu Gia nó rồi!Chu Ninh mặc kệ đồ rác rưởi ngu ngốc nào đó, bước vào cục cảnh sát với tâm thế tự hào vì mình đã hoàn thành nhiệm vụ.Còn về phía Thủy Như Khiêm, vào khoảnh khắc cô vỗ đầu anh, mọi cảm xúc biết ơn và yêu thương dành cho cô đã hoàn toàn biến mất.
Anh nhìn chằm chằm theo bóng lưng ai đó một cách mãnh liệt, cô đang vỗ về chó con của mình sao hả?Cô gái thối, ở một mình đi!...Sau khi rời khỏi cục cảnh sát, Giang Thiến lập tức đưa hai người đến trụ sở của quỹ quốc gia xóa đói giảm nghèo.“Cô tới đây làm gì?”Thủy Như Khiêm nhìn tấm biển đề tên to tướng treo trước tòa cao ốc, có chút hiếu kỳ tò mò hỏi.Không lẽ cô tới đây làm từ thiện?Mà dù nhìn theo góc độ nào đi nữa thì trông cô cũng chẳng có tí gì là một người tốt cả.
Trông cô giống boss lớn đứng đằng sau hậu trường của một bộ phim truyền hình thao túng mọi thứ hơn.Hoàn Khố Thiếu Gia liếc mắt: “...”Không, boss lớn là anh, đáng tiếc là do Tiểu Bảo Bối quá nghịch ngợm nên đã cướp toàn bộ đất diễn của anh và trở thành trùm cuối.Hoàn Khố Thiếu Gia suýt nữa lại chui vào wc khóc, nó chỉ là một hệ thống bình dân thôi mà, sai Tiểu Bảo Bối lại chiếm phần lớn đất diễn của nhân vật phản diện như vậy được?Chu Ninh nâng kính mắt, liếc nhìn anh một cái, từ tốn nói: "Tôi sẽ làm gương cho anh.”Thân là một người cố vấn, cô phải làm gương tốt.Vì thế, cô đã từ bỏ tài sản mà bản thân được phép sở hữu, thật cảm động quá!Hoàn Khố Thiếu Gia: “...”Ha ha, ha ha!Tin vào cái ác của cô