“Tôi…” Thủy Như Khiêm cúi đầu, “Tôi không định đồng ý với ông ta.
”“Anh dám đồng ý thử xem?”Thủy Như Khiêm: “…”Cô có thể đừng dùng giọng điệu bình tĩnh đó để nói lời có tính uy hiếp như vậy không?Đầu anh sắp nổ tung rồi đây này!Hơn nữa, “Này, ánh mắt đó của cô là sao hả? Đó là đàn ông!”Chưa kể, ông ta còn là một ông chú cỡ ngoài năm mươi nữa chứ, mặc dù dáng người ông chú đó không béo hay bụng phệ, nhưng khẩu vị của anh sao lại nặng vậy được?Mà quan trọng nhất chính là, anh rất thẳng!Chu Ninh đẩy gọng kính, bình tĩnh hỏi: “Chẳng lẽ anh không biết gu của ông Tần đó là kiểu tiểu thịt tươi hay sao?”Thủy Như Khiêm: “…”Loại chuyện riêng tư bí mật như vậy thì làm sao anh biết được chứ?Có điều, chỉ nghĩ đến lời cô vừa nói thôi đã khiến Thủy Như Khiêm rùng mình, so với việc ăn thức ăn quá hạn thì việc đó còn kinh tởm hơn nhiều nữa.
Anh quyết định, sau này nếu có gặp tên cầm thú họ Tần kia, anh sẽ đi đường vòng.
Chu Ninh thấy vai phản diện bị dọa sợ đến mức mặt mày tái xanh hết cả thì mới tỏ ra hài lòng, quay đầu đi chỗ khác, vẻ mặt vẫn giữ nguyên trạng thái bình tĩnh đứng đắn.
Ừ, biết sợ là tốt, bị dọa nhiều mới biết được lòng người hiểm ác ra sao, cô cũng đỡ phải coi chừng vai ác cả ngày, để anh đỡ phải động một tí là có ý định trèo tường chạy trốn.
Mà cô cũng không hề nói dối nha, theo đúng cốt truyện thì tên nhà họ Tần kia thật sự là một tên đồng tính cuồng bạo dâm.
Và Thủy Như Khiêm sẽ xử lý ông ta, mà nguyên nhân chính là do tên họ Tần đó đã động tay động chân đến anh.
Chỉ có điều, cốt truyện cũng không có gì bất thường, kiếp trước cũng thế, Chu Ninh cũng không có ý định phải quản hết những chuyện này, nhưng hiện giờ…Đôi mắt cô khẽ nheo lại, rõ ràng là biết Thủy Như Khiêm là người của cô mà còn dám động tới?Nhà họ Tần to gan vậy từ bao giờ nhỉ?……“Thẩm Miểu Thanh!”Ông Tần bị cảnh sát vũ trang khống chế, ông ta nhìn chằm chằm về phía Chu Ninh bằng ánh mắt tức giận.
“Ông Tần đây còn điều gì muốn giải thích sao?”Chu Ninh khẽ nâng gọng kính, hỏi với nét mặt bình tĩnh.
“Ha ha, cô là vì Thủy Như Khiêm?”Ông Tần có chết cũng không thể ngờ Thẩm Miêu Thanh lại vì đứa con hoang nhà họ Thủy kia mà làm tới mức này, thậm chí còn để nhà họ Doãn thẳng tay phá hủy toàn bộ các cơ sở làm ăn ngầm của ông ta.
Nhưng làm sao cô biết được địa điểm và thời gian giao dịch của ông ta chứ, rõ ràng những thông tin này chỉ có một vài tay chân thân tín của ông ta mới biết được thôi.
Hoàn Khố Thiếu Gia: “…”Về vấn đề này thì thiếu gia nó cũng rất muốn biết là tại sao, nhưng đang tiếc là Tiểu Bảo Bối làm việc quá kín kẽ, hở tí là lại che chắn nó.
Thật đau lòng!“Không, tôi giúp xã hội trừ gian diệt ác!” Chu Ninh bình tĩnh, cao giọng nói.
Ông Tần nhìn Chu Ninh đứng bên cạnh thiếu tá Doãn thì đột nhiên cười ha hả, mở miệng nói: “Thẩm Miêu Thanh, thôi thì người thắng làm thua, tôi thua, nhưng mà này, cô vì nhà họ Doãn mà đứng ra lo liệu đủ kiểu, nhưng kết quả thì sao? Thứ bọn họ quan tâm chỉ là địa vị của chính họ thôi, thậm chí còn khiến cô phải từ bỏ số tài sản lớn như vậy, cô can tâm sao?”Câu nói này của ông ta cũng chẳng thể khiến vẻ mặt Chu Ninh thay đổi, ngay cả thiếu tá Doãn đứng bên cạnh cũng không thèm để tâm tới, ngược lại, anh ấy còn giơ tay ra lệnh cho cấp dưới đưa người đi.
Thiếu tá Doãn xoay người, khẽ thở dài một hơi, nói: “Tiểu Thanh, mặc dù anh họ không biết em dùng cách nào để biết được địa điểm và thời gian giao dịch của ông Tần, nhưng chuyện này quá nguy hiểm với em, sau này đừng liều lĩnh như vậy nữa.
”Chu Ninh bình tĩnh gật đầu, việc này vốn rất đơn giản, hơn nữa đối với cô mà nói thì nó cũng chẳng hề nguy hiểm chút nào.
Thiếu tá Doãn nhìn cô em hộ càng ngày càng trầm tĩnh ít nói thì xót vô cùng, tất cả là tại cái tên họ Tề bại hoại kia!“Anh họ, những việc còn lại giao cho anh, em về trước đây.
”“Tiểu Thanh…” Thiếu ta Doãn định nói gì đó, nhưng cuối cùng lại chỉ thốt ra một câu: “Để anh kêu người đưa em về.
”“Em còn có chút việc, em tự về cũng được.
”“Ừ, vậy em đi đường cẩn thận.
”“Dạ.
”……“Tiểu Bảo Bối, cô đang giúp vai ác báo thù đó sao?”Hoàn Khố Thiếu Gia tinh nghịch