Người đàn ông bị làm lơ thì càng tức giận, “Ngôn Luật, cút ra khỏi cái nhà này, nơi này không chào đón mày.
”
“Không thấy phiền à?” Thời Sênh nhíu mày nhìn ông ta, có vài phần giống Ngôn Luật nhưng lại không đẹp như hắn, “Anh ấy thắp nhang đưa tiễn ông nội, liên quan gì tới ông? Ông quát cái gì? Không sợ ông cụ sống lại đánh chết ông à?”
Nếu là trước kia, Thời Sênh sẽ không quản những chuyện như thế này, nhưng người đàn ông này lại có sát ý với Ngôn Luật, còn ồn ào như thế, phiền muốn chết.
“Đây là nơi cô được nói chuyện sao? Con ranh này ở đâu ra thế?” Người phụ nữ chanh chua lập tức lên tiếng.
Ngôn Luật đột nhiên ngẩng đầu, khí lạnh quanh thân càng lúc càng lớn, “Cô ấy nguyện ý ở đâu, bà không quản được.
”
“Mày…” Người phụ nữ bị khí thế của Ngôn Luật dọa cho, bà ta liền véo người đàn ông, cả giận mắng, “Ông nhìn con trai ông đi, nói chuyện kiểu gì thế hả? Ngay trước mặt linh vị của ông nội nó mà nó còn dám nói thế, nó còn để liệt tổ liệt tông vào mắt hay không?”
“Ngôn Luật, nói một lần cuối cùng, cút đi.
”
Ngôn Luật thu ánh mắt lại, buông tay Thời Sênh ra, khẽ cười với cô rồi duỗi tay cầm lấy nhang ở trên bàn thờ.
Người đàn ông đột nhiên tiến lên, cướp lấy thẻ hương, gân xanh nổi đầy trên mu bàn tay, “Ngôn Luật, mày đã bị đuổi khỏi Ngôn gia, mày không có tư cách đứng ở đây, cút.
”
Mẹ kiếp, kiếm của ông đâu?
Lão già ngu ngốc này lại dám bảo vợ của ông cút đi à, cút ông nội nhà ngươi ấy!
Ngôn Luật bình thản nhìn ông ta, “Tôi chỉ tới thắp nén nhang.
”
Người đàn ông nghiến răng nói ra hai chữ, “Không cần.
”
Thời Sênh đứng bên cạnh cướp lấy nhang, đưa cho Ngôn Luật, móc kiếm chỉ thẳng vào người đàn ông, “Còn lắm mồm nữa xem, ông đây gϊếŧ chết.
”
Thiết kiếm vừa ra, độ ấm xung quanh liền hạ xuống, đám người đều nhỏ giọng kêu sợ hãi, có người đã vội chạy ra ngoài.
Người đàn ông cũng bị dọa cho kinh hãi, một hồi lâu sau mới lấy lại tinh thần, “Ngôn Luật, mày lại dung túng cô ta vô lễ, hồ nháo như thế trước linh đường, mày muốn ông nội mày không được an bình nơi chín suối đúng không?”
Mẹ kiếp, còn muốn nói đạo lý ư?
Là lão già ông ngăn người trước, nếu không ông đây sẽ làm loạn sao?
Phí diễn xuất của ông một phút cản trăm vạn, lão già ông mời nổi không? Đần độn!
Ngôn Luật đã thắp xong hương, hắn móc từ trong túi quần ra một con gấu nhỏ, đặt lên trước di ảnh, hơi khom lưng, sau ba giây im lặng liền xoay người, nắm tay Thời Sênh rời đi.
Lúc đi ngang qua người đàn ông kia, hắn hơn dừng lại, “Ông tưởng rằng tôi thích bước vào nơi này lắm sao?”
“Mày là đồ nghiệp chướng!”
Người đàn ông giơ tay muốn đánh Ngôn Luật, hắn nhẹ nhàng bắt được cổ tay ông ta, đẩy mạnh sang bên cạnh, “Tôi không còn là Ngôn Luật ngày xưa nữa.
”
“Sao lúc trước tao không b0p ch3t mày cơ chứ?”
“Đáng tiếc, không có thuốc chữa hối hận.
”
“Báo án, báo án, tao muốn báo án, mày là hung thủ gϊếŧ người.
” Người đàn bà trở nên mất khống chế, bà ta bắt đầu lục lọi trong túi xách, vô số đồ vật rơi từ trong ra, “Tao phải báo thù cho Tiểu Tung… Báo cảnh sát…”
“Ngôn tiên sinh, Ngôn phu nhân, đây là lễ tang của Ngôn lão gia tử, các vị làm loạn thành cái dạng này có vẻ không tốt lắm đâu?” Lê Thành không biết ở đâu chui ra, trên ngực mang một bông hoa trắng, nhìn rất nhân mô cẩu dạng*.
*Nhân mô cẩu dạng (人模狗样): Mặt chó thân người hay thân chó mặt người, dùng để chỉ những người trông rất lịch sự nghiêm túc nhưng thật ra đang âm mưu suy tính gì đó.
Lê Thành nháy mắt với Thời Sênh, còn không mang người đàn ông của cô đi đi?
Thời Sênh nhìn Ngôn Luật, hắn phải đồng ý rời đi mới được.
Ngôn Luật gục đầu xuống, lạnh lùng dắt Thời Sênh ra ngoài.
Lê Thành nói mấy câu với người đàn ông kia, giọng nói bên trong dần nhỏ xuống.
Từ trong hoàn cảnh quái dị kia bước ra, khóe miệng Ngôn Luật mấp máy, giọng đầy nỉ non, “Cô giáo, anh chỉ còn có em.
”
“Em có thể cho anh cả thế giới này, có mình em còn chưa đủ à?”
Ngôn Luật hơi sửng sốt, lời thoại này sao lại quen thuộc như thế…
Hắn ghé mắt nhìn thiếu nữ đi bên cạnh, cô gái đáp trả hắn một nụ cười nhẹ.
Ngôn Luật cười một cách thoải mái.
Có cô ở đây là tốt rồi.
…
Ngôn Luật đưa Thời Sênh ra nước ngoài, hai người ở lại một thị trấn có phong cảnh rất đẹp, nơi này