Thời Sênh buông hắn, Kỳ Uyên lập tức đẩy cô ra, ngồi dậy, giọng hơi nặng nề, “Ta không biết mình bị sao nữa, ta chỉ là… không muốn rời khỏi ngươi.”
Mấy chữ sau nói rất nhỏ, như đang tự nói với chính mình vậy.
Thời Sênh nửa quỳ trên giường, nghiêng đầu nhìn hắn, cánh môi khẽ mở, “Vậy thì đừng rời khỏi ta nữa.
Ngài muốn cái gì ta cũng có thể cho ngài.”
Những hình ảnh quen thuộc lại ập tới.
Giống như đã có rất nhiều người nói cho hắn những lời này, đáy lòng hắn có một loại trực giác, những người đó đều chỉ là một người.
Mà người kia… hiện đang ở trước mặt hắn.
Kỳ Uyên đứng dậy, âm thanh hơi rung, “Ta về phòng đây.”
Thời Sênh giữ chặt hắn, hơi ngửa đầu, “Ngủ cùng ta đi.”
Kỳ Uyên quay đầu lại, còn chưa kịp từ chối thì đã nghe cô nói tiếp, “Ta nhớ chàng.”
Kỳ Uyên hơi đấu tranh một chút, “Ta… Ta còn chưa chuẩn bị tốt.”
Đầu óc Kỳ Uyên đang trống rỗng, hai người đàn ông thì làm chuyện kia như thế nào chứ?
Làm đế vương, tất nhiên là có hiểu biết về chuyện phòng the, nhưng đó là chuyện của một người đàn ông với một người phụ nữ.
Giờ bọn họ lại là hai người đàn ông đấy?
“Ừm, trước khi chàng chuẩn bị tốt, ta sẽ không chạm vào chàng.” Thời Sênh cam đoan một cách nghiêm túc.
Kỳ Uyên tiếp tục đấu tranh thêm một lát, cuối cùng từ bỏ giãy giụa, “Ta muốn tắm gội.”
Thời Sênh cười và xuống giường, “Vậy chàng đợi chút, có đói bụng không? Hay là ăn một chút gì nhé?”
Kỳ Uyên gật đầu lung tung.
Thời Sênh để hắn lại trong phòng, đi ra ngoài phân phó người chuẩn bị nước và đồ ăn.
Hạ nhân mau chóng mang nước ấm lên.
Kỳ Uyên thấy Thời Sênh không có ý ra ngoài thì hơi quẫn bách, “Ta muốn tắm gội.”
“Được, ta giúp chàng kỳ cọ.” Người sau suиɠ sướиɠ nói.
Kỳ UYên: “…” Ý ta là ngươi ra ngoài đi.
Thời Sênh sao có thể chịu ra ngoài chứ, kiểu gì cũng muốn kỳ cọ cho Kỳ Uyên, quần áo bị cô lột bỏ hết từ cái nọ tới cái kia, cuối cùng chỉ còn lại áo trong.
Kỳ Uyên giữ tay Thời Sênh, “Ta tự cởi.”
Không đợi Thời Sênh phản ứng, hắn cởϊ qυầи áo ra rồi tiến vào thùng, cả người chìm nghỉm trong nước.
“Có cần thế không?” Thời Sênh trừng mắt nhìn hắn, “Dù sao chẳng phải sau này cũng nhìn thấy hết sao.”
Kỳ Uyên đỏ mặt.
“Để công bằng, ta cũng cho chàng xem.” Thời Sênh kéo đai lưng định cởi đồ.
“Dung Vương!” Giọng Kỳ Uyên hơi cao lên.
Mặt hắn đỏ ửng nên nhìn hắn lúc này rất đáng yêu.
“Ha ha ha, nhìn chàng bị dọa kìa.” Thời Sênh buông tay ra, “Không trêu chàng nữa, mau kỳ cọ đi, ta đi lấy quần áo cho chàng.”
Trước đó Thời Sênh đã chuẩn bị rất nhiều quần áo cho Kỳ Uyên, nhưng tên này chỉ thích mặc long bào của mình.
Long bào mà đem đi giặt thì hắn cả ngày không ra khỏi cửa, kiểu gì cũng phải mặc được long bào thì mới ra ngoài.
Ừm… Về sau nên chuẩn bị thêm mấy bộ long bào nữa.
Cũng không biết ông ngoại có đánh chết cô không nữa?
Thời Sênh lấy quần áo về, vừa lúc gặp hạ nhân mang đồ tới, “Điện hạ.”
“Để Bản vương cầm cho.”
“Vâng.”
Thời Sênh mang đồ đi rồi, đám hạ nhân nhìn nhau vài lần, “Điện hạ đối xử với Kỳ công tử thật tốt.”
“Kỳ công tử quả có phúc khí, gặp được Điện hạ của chúng ta…” Dù ngài ấy là nam nhưng vẫn làm người ta hâm mộ không thôi.
“Hừ, đi nhanh đi, lát nữa để Điện hạ nghe thấy chúng ta vẫn ở bên ngoài thế nào cũng ăn mắng đấy.”
…
Kỳ Uyên mặc quần áo Thời Sênh đem tới, rất vừa người, chưa từng có ai tới đo kích cỡ thân thể hắn, không biết ai có thể làm ra mà vừa vặn như vậy.
Tóc hắn ướt dầm dề, dán chặt vào thân thể, đêm hơi lạnh.
“Ừm, giờ cũng khuya rồi, uống chút cháo thôi, ngày mai ăn sau.” Thời Sênh đặt bát cháo đã ninh kỹ lên bàn, đẩy về phía hắn.
Kỳ Uyên không đói chút nào, vừa rồi đầu óc hắn hơi loạn nên lúc được hỏi có đói bụng không hắn chỉ biết gật đầu mà không suy nghĩ.
Kỳ Uyên ngồi xuống, bưng bát cháo lên ăn hai thìa.
Thời Sênh đi vòng ra sau lưng hắn, cầm cái khăn khô lau tóc cho hắn.
Động tác của cô mềm nhẹ, rất quen thuộc, giống như đã từng làm rất nhiều lần.
“Hắn” là Vương gia, sao có thể từng lau tóc cho ai được chứ?
“Ngươi cũng làm thế với người khác à?” Kỳ Uyên suýt chút nữa liền cắn lưỡi mình, sao hắn lại hỏi mà không suy nghĩ gì như thế chứ?
Người vừa hỏi chắc chắn không phải hắn rồi.
“Không hề, chỉ có chàng.” Giọng của Thời Sênh vang lên trên đỉnh đầu hắn, tiếng nói hơi khác bình thường một chút,