Chính vào lúc đám đông đang thảo luận nhiệt tình, đám người Cửu U Điện vừa rời đi khi nãy quả nhiên hùng hổ quay lại.
Bộ Kinh Vân còn ở đây, tất nhiên họ sẽ không đi xa.
Ánh mắt của Hộ pháp quét nhanh một vòng, nhìn thấy Bộ Kinh Vân đang đứng nghiêm chỉnh ở đó, lúc này mới yên tâm thả lỏng.
Bộ Kinh Vân bí mật truyền âm cho Hộ pháp, Hộ pháp nghe xong liền cảm thấy không ổn.
Điện chủ, người mới ra ngoài một chuyến, tại sao tính cách lại thay đổi rồi?
Viện trưởng toát mồ hôi, bọn họ quay lại thật sao?
Hộ pháp nhìn viện trưởng, hắng giọng, “Nếu các ngươi không phục, vậy thì chúng ta đấu lại đi!”
Viện trưởng: “…” Không, ta từ chối!
Lần này đối tượng để viện trưởng trừng mắt nhìn là Chung Thập Nhất, họa do ngươi gây ra, ngươi giải quyết đi!
“Dám hỏi Hộ pháp, ngươi và Thẩm Dao Quang có quan hệ gì?” Chung Thập Nhất là người không sợ chết, tiếp nhận ánh mắt cảnh cáo của viện trưởng, tiến lên một bước, nghiêm giọng chất vấn.
Hộ pháp chau mày.
Quan hệ gì? Câu hỏi này phải trả lời thế nào? Là nữ nhân cướp Điện chủ của họ? Kẻ thù?
“Tại sao ta phải nói cho ngươi biết? Ngươi có đánh không?” Hộ pháp không trả lời được, bỗng nhiên nổi giận, “Không đánh thì đừng lãng phí thời gian của ta.
Ngươi tưởng ai cũng rảnh rỗi như các ngươi sao?”
“Đánh chứ.
Viện trưởng, đừng để mất mặt.
” Thời Sênh kêu lên, “Nhưng đừng để thua đó, nếu không người ta lại nói các người trước đó không đánh mà thắng.
”
Viện trưởng đang định từ chối nghe vậy cơ thể khẽ run lên, suýt nữa thì không đứng vững được.
“Một lũ nhát gan, ngay cả nghênh chiến cũng không dám, mấy người các ngươi chẳng qua chỉ là lũ sâu mọt, không được tích sự gì.
” Người của Cửu U Điện rất phối hợp bắt đầu khiêu khích.
Người của học viện Cửu Châu qua nhiên nổi giận, “Ngươi nói ai là đồ nhát gán, ngươi tưởng bọn ta sợ các ngươi sao?”
“Hừ, đến đây, ông nội đánh cho các ngươi quên đường về quê mẹ luôn!”
“Viện trưởng, đánh chúng đi, không thể chịu nhịn được!”
“Viện trưởng, đánh!”
Nhìn đám người bên dưới kích động phẫn nộ, Chung Thập Nhất dường như cũng bị kích động theo, “Viện trưởng, người của Cửu U Điện quá phô trương rồi, nếu cứ tiếp tục như thế này, học viện Cửu Châu chúng ta sớm muộn gì cũng trở thành trò cười, không thể không đánh.
”
“Đánh cái gì mà đánh, có đánh lại nổi không? Không thể đánh!” Ông chú phóng khoáng cũng chen vào một câu.
Chung Thập Nhất phẫn nộ chỉ trích, “Diệp Thiên Nam, ngươi đừng có làm mọi người nhụt chí, hủy hoại uy phong của học viện chúng ta.
”
“Ta làm vậy là vì mọi người thôi.
” Ông chú phóng khoáng hùng hồn khẳng định, “Thực lực của Cửu U Điện ra sao, ta và ngươi đều hiểu rõ, vốn dĩ không thể đánh thắng được.
”
“Được rồi!” Thịt mỡ trên người viện trưởng như đang run rẩy, “Hôm nay không thể không ứng chiến được nữa rồi.
”
Hãy nhìn đám người phẫn nộ ở dưới xem, nếu thực sự không ứng chiến, sau này còn bị người ta đem ra làm trò cười.
Đều là do đám người hay gây họa!
Hừ, tội đồ lớn nhất vẫn là Thẩm Dao Quang!
Viện trưởng tức giận tuyên bố tiếp tục thi đấu, bắt đầu từ người phía sau Thời Sênh, ván đấu của Thời Sênh được xem như Thời Sênh thắng.
Kiểu thi đấu này rất nhàm chán, chưa nói đến chuyện lãng phí thời gian, đánh đi đánh lại không ngoài một mục đích, xúc phạm đối phương.
Thời Sênh xưa nay chưa từng quan tâm đến quá trình, cái gì mà công bằng chính nghĩa đối với cô đều là nhảm nhí, đã xúc phạm đối phương vốn dĩ đã là không công bằng chính nghĩa gì rồi.
Khi đến lượt nữ chính, Thời Sênh mới phấn chấn lại.
Lúc này Tần Lang Nguyệt đã là Linh vương bậc ba, tốc độ thăng cấp này quả thật là ngồi phi thuyền hỏa tốc mà đi.
Vừa ra tay đã đánh bay người của Cửu U Điện.
Trước đó, người của Cửu U Điện chiến thắng có chút đắc ý vênh váo, bị Tần Lang Nguyệt tìm ra sơ hở, vừa đánh đã trúng.
Nhưng sau đó không dễ dàng như vậy nữa, người của Cửu U Điện dám tung hoành bá đạo trên đại lục cũng không phải chỉ có danh hão, thế hệ trẻ ai nấy đều là người tài năng.
Có mấy lần Tần Lang Nguyệt tưởng như sắp thua, nhưng cuối cùng đều phản bại thành thắng, chiến thắng nhưng cũng vô cùng vất vả.
Kiểu tỷ thí này giống như thi đấu lôi đài, hai bên có số người như nhau, cuối cùng ai thủ lôi đài thành công giành chiến thắng.
Lúc này học viện Cửu Châu chỉ còn lại Tần Lang Nguyệt, còn Cửu U Điện còn hai người.
“Tần Lang Nguyệt có đánh được không vậy?”
“Nhưng mong cô ta đánh được, vừa nãy không phải đều cầm cự được đó sao?”
“Trước đây không biết cô ta lại lợi hại đến vậy, cũng may lúc đầu ta không giậu đổ bìm leo với bọn chúng.
”
Nữ chính đúng là nữ chính, mạnh mẽ