Tức giận nha!
Nhị Cẩu Tử, sao mi toàn chọn mấy thân thể rác rưởi thế này hả?
Không phải sắp chết thì cũng gần chết!
Có thể để bản tiểu thư sống khỏe một lần được không hả?
[Hình thức phản kích từ tuyệt địa không phải là nói chơi đâu Ký chủ ơi.] Nhị Cẩu Tử khoe khoang, [Ký chủ mà không nắm chặt thời gian thì cô sẽ lập tức lần đầu hoàn thành kỷ lục lên đài một giây ngỏm của mình đấy.]
Một giây ngỏm là của Mộ Bạch, còn lâu bản tiểu thư mới làm!
Kiên quyết không đầu hàng!
Thời Sênh đi đến nơi nam sinh kia vừa rơi xuống.
Nam sinh hình như bị thương rất nặng, nhìn cô với vẻ mặt tái nhợt.
Thời Sênh nâng kiếm chém, biểu tình cuối cùng của nam sinh dừng lại ở vẻ hoảng sợ và không thể tin được.
Thu phục xong tên địch này, Thời Sênh cảm thấy rất phiền, cắt đứt khế ước nhanh hay cứu người nhanh hơn đây?
[Ký chủ, cô đừng nên động vào khế ước này, đây là huyết khế đấy.
Tuy rằng ở các thế giới khác nhau thì định nghĩa về huyết khế cũng có khác nhau, nhưng có một điểm chung mà cô cũng biết, đó là không thể nghịch.]
Huyết khế không thể nghịch.
Chữ “nghịch” này có nghĩa là – không thể đi ngược chiều, không thể làm ngược lại, không thể giải.
Không thể vi phạm mệnh lệnh làm việc của chủ nhân.
Không thể phản phệ chủ nhân.
Không thể cưỡng chế giải trừ khế ước.
Nói cách khác… cô bị khế ước một chiều.
Mẹ kiếp!
Thời Sênh thở hổn hển mấy hơi.
Thế giới này không thể chơi rồi, ông về đổi thế giới khác.
[…] Còn nói kiên quyết không đầu hàng cơ mà?
Cô một lời không hợp liền muốn đổi thế giới, tưởng là đài truyền hình nhà cô chắc?
Thời Sênh không rảnh đấu khẩu với Hệ thống.
Cô không do dự thọc mình một kiếm.
Ánh sáng trước mặt bắt đầu tối đi, hơi mờ mịt, nhưng cô lại phát hiện mình không quay về không gian Hệ thống.
Cô vẫn ở nguyên tại chỗ.
Nhị Cẩu Tử, mi lại hỏng rồi à?
[… Ký chủ, giờ cô đang có khế ước trong người.
Chủ nhân chưa chết thì cô cũng không chết được, đừng uổng phí sức lực nữa.]
Thời Sênh: “…” Thế tại sao trước đó mi không nhắc ông hả?
[Muốn nhìn bộ dáng tự sát mà không chết của Ký chủ.] Âm thanh điện tử bình tĩnh của Hệ thống dường như có chút vui sướng khi thấy người gặp họa.
Thời Sênh nghiến răng, “Chờ đấy cho ông.”
[…] Offline trước đã.
Thời Sênh hít một hơi thật sâu, che máu trên bụng, may mắn là cô không chọc vào tim.
Cô có thể cảm ứng được vị trí của khế ước giả của mình.
Thời Sênh bò lên thiết kiếm, bảo nó đưa cô qua đó.
Đây là khu vực trường học, vòng qua khu dạy học đi tới sân thể dục.
Trên sân thể dục xuất hiện vô số trận pháp ngôi sao năm cánh, màu sắc cũng không giống nhau, hoa hòe hoa sói đủ cả.
Mà ở giữa các trận pháp sao năm cánh đó có một tinh trận sao năm cánh màu đen cực kỳ nổi bật.
Tất cả mọi người đều đang tấn công tinh trận sao năm cánh kia, mơ hồ có thể nhìn thấy người trong trận pháp đó.
Lúc Thời Sênh tới thì nhìn thấy người kia bị ánh sáng đánh trúng.
Hắn bị hất lên không trung sau đó nện mạnh xuống đất, rơi xuống trận pháp ngôi sao năm cánh đang dần biến mất.
Thời Sênh cũng cảm nhận được sự đau đớn đó.
Như bị thứ gì xé toạc vậy.
A a a!
Ông muốn điên rồi!
Thời Sênh hít sâu một hơi, ngồi trên thiết kiếm phóng vèo tới, cầu năng lượng ném xuống như rải tiền.
Có người bị ném trúng, trận pháp sao năm cánh lập tức biến mất trong ánh sáng của dòng điện.
“Kẻ nào?”
“A…”
“Đùng…”
“Ngăn nó lại, nó tới cứu Mục Vũ đấy.”
“Là Vị Tức! Sao nó chưa chết, mau ngăn nó lại, không thể để nó cứu Mục Vũ đi được.”
Ngăn ông nội ngươi ấy!
Ông đây nổ chết đám cặn bã các ngươi.
Thời Sênh ném lung tung, ném ra thành một đường, phóng tới cạnh người vừa rơi xuống, xách hắn lên kiếm rồi lại bay lên, sau đó lại ném cầu năng lượng xuống.
Ở phía chân trời có tiếng sấm mơ hồ.
Thời Sênh vội vàng thu tay, bảo thiết kiếm trốn đi.
Không chạy sẽ lại bị sét đánh đấy.
Bản cô nương giờ mà bị đánh một cái là chắc chắn chết luôn.
Thời Sênh bỏ lại sấm sét sau lưng, nằm bò trên thiết kiếm, hữu khí vô lực liếc nhìn người đối diện một cái.
Đây là chủ nhân của thân thể này ư?
Yếu nhớt!
Thời Sênh cúi xuống nhìn bên dưới, tốt lắm, vẫn là thành thị hiện đại, không có kiến trúc kỳ quái gì.
Cô hạ xuống một vùng gần thành phố, tìm một nơi an toàn rồi dừng lại.
Cô xem xét vết thương trên người.
Ngoại trừ vết thương bị cô chọc ra thì còn có vài chỗ bị thương nữa, hơn nữa máu không ngừng chảy ra, có cảm giác bóng rát.
Thời Sênh liếc nhìn người đối diện, đánh