Ngày mùng 10.
Ác ma đột nhiên khiêu chiến tịnh ma sư.
Chính thức hạ chiến thư chứ không phải đánh lén.
Tuy rằng Liên minh Tịnh ma đã có phòng bị nhưng vẫn bị đánh tới trở tay không kịp.
Người ta không đánh lén mà người ta nghênh ngang tới khiêu chiến.
Bắt đầu từ các thế gia tịnh ma, hết nhà nọ tới nhà kia, hoặc thua, hoặc chết, hoặc quy thuận.
Người tới khiêu chiến cũng chỉ có một người, chính là ác ma như cái đinh trong mắt cái gai trong thịt đám tịnh ma sư kia.
Cô còn kiêu ngạo nói rằng.
Lần này cho các người một đám đối đầu với một mình tôi, đừng có mở miệng ra là nói không công bằng nữa.
Một đám tịnh ma sư đều á khẩu không trả lời được.
Bọn họ nhiều người như thế còn không đánh lại một ác ma, quả thực là xấu hổ.
Cuối cùng, Liên minh Tịnh ma đứng ra.
Thời Sênh mang theo một đám ác ma tới bên ngoài trụ sở Liên minh, một đám tịnh ma sư ở sau cánh cổng lo lắng nhìn chằm chằm vào họ.
Ông lão từ trong đi ra, đứng ở nơi cao cúi đầu nhìn cảnh tượng bên dưới, “Vị Tức, cô muốn làm gì hả?”
“Xưng bá thế giới đó.
” Thời Sênh vẫy vẫy tay với ông lão.
Không phải lúc quan trọng thì cô cũng không thích xưng bá thế giới gì cả, do đây là di nguyện của nguyên chủ nên cô làm cho xong thôi.
Ông lão: “…”
Xưng bá thế giới là trò chơi à?
Nói xưng bá liền xưng bá!
Thời Sênh nhìn vào ánh mắt của ông lão, cười lên, “Thời gian làm chủ của tịnh ma sư cũng đủ dài rồi, nên tới phiên ác ma bọn ta làm chủ.
”
“Xưa nay tà không thắng nổi chính, ác ma muốn làm chủ là chuyện tuyệt đối không thể.
” Giọng của lão giả cực kỳ vang.
Thời Sênh cười híp mắt, “Cho nên tôi tới để cho ông xem kỳ tích đó.
”
“Cô thật sự muốn làm cho thế giới này lâm vào hỗn loạn sao?” Khuôn mặt lão giả trầm xuống, chất vấn.
“Chủ tịch nói quá lời rồi, tôi là chính thức khiêu chiến, ông có nghe thấy ở nơi nào xảy ra chuyện không thể khống chế không?”
Ông lão lập tức im bặt.
Đúng thế, từ khi cô ta bắt đầu khiêu chiến, ngoại trừ các đại gia tộc gà bay chó sủa ra thì thế giới con người đều rất bình tĩnh, không hề xuất hiện trường hợp hỗn loạn nào do ác ma tấn công cả.
Thời Sênh phất tay, “Được rồi, lời vô nghĩa đừng nói, trực tiếp lên đi, các người thắng thì cho các người làm chủ, đừng nói nhảm nữa.
”
Mọi người nhìn về phía ông lão.
Giờ tên đã lên dây, không thể không bắn.
Dù bọn họ không đồng ý thì cô ta cũng sẽ tấn công vào thôi.
Tịnh ma sư trong Liên minh Tịnh ma là nhiều nhất, thực lực cũng cao hơn ở các thế gia, cho nên ông lão suy nghĩ một lúc lâu rồi ra lệnh cho người ra nghênh chiến.
…
Liên minh Tịnh ma chiến đấu rất lâu, bọn họ thay phiên nhau lên, định mài chết Thời Sênh, tuy nhiên ý tưởng tốt này đến khi áp dụng vào thực tế là vô cùng tàn khốc.
Tốc độ của Thời Sênh quá nhanh, thường thì bọn họ vừa lên, tinh đồ còn chưa kịp triển khai thì đã bị đánh rớt đài rồi.
Nói cô gian lận ư?
Cô quang minh chính đại tấn công, chẳng qua vì tốc độ nhanh quá mà thôi, cái này thì sao gọi gian lận được?
Sau đó cũng có người triển khai được tinh đồ nhưng chẳng kéo dài được bao lâu.
Nhưng mà bọn họ người đông nên đánh cũng mất rất nhiều thời gian.
Thời Sênh đánh tới mức không kiên nhẫn nổi nữa nên lập tức bưng cả nồi.
Liên minh Tịnh ma uất nghẹn nhìn Thời Sênh dẫn ác ma chiếm lĩnh tòa nhà của Liên minh.
Chờ đến khi tịnh ma sư ở các nơi khác quay về thì lại hỗn loạn thêm một trận, nhưng kết quả cũng chẳng tốt hơn, tất cả tịnh ma sư nếu không gãy tay gãy chân thì cũng nghi ngờ cuộc đời.
Khả năng bọn họ gặp phải ác ma giả rồi.
Sao cô ta có thể lợi hại như thế chứ?
Đánh mãi, tịnh ma sư cũng không chịu nổi nữa, ông lão dẫn đầu đoàn người tới đàm phán với Thời Sênh.
“Vị Tức, rốt cuộc cô muốn làm gì?” Ánh mắt ông lão sắc bén nhìn Thời Sênh không rời.
Thời Sênh cười theo kiểu cao thâm khó dò, “Sáng tạo kỳ tích cho các người xem.
”
Mọi người: “…” Cái này thì gọi kỳ tích gì chứ?
Sênh Thần Kinh bắt đầu nghiêm trang đọc lời thoại: “Ánh sáng vĩnh viễn chiến thắng bóng tối, nhưng cũng sẽ có ngày bóng tối phản phệ, âm dương không phân, nếu đã tồn tại thì sẽ có đạo lý của sự tồn tại… Hiện giờ, bóng đêm chuẩn bị buông xuống.
”
Khóe miệng ông lão giật giật, “Tịnh ma sư và ác ma chỉ là một bộ phận nhỏ, thế giới này vẫn còn những người bình thường nữa.
”
“Cho nên tôi không ra tay với con người bình thường.
” Thời Sênh nhún vai, để không làm bị thương con người