“Có gì ăn không? Ta đói quá!” Hùng Tam Muội xoa bụng.
Cái bụng cũng rất phối hợp, phát ra tiếng kêu ục ục như để minh họa.
Khóe miệng Thời Sênh khẽ giật, đứa trẻ trâu này là quá rộng lượng hay là không có đầu óc đây!
“Đưa họ lên đi.” Thời Sênh dặn dò xong nhìn đám người thú đang xem kịch.
Hùng Tam Muội được dìu lên.
Có người thú tiến lên đỡ Tinh Lan, Thời Sênh ngăn lại, “Để ta.”
Đám người thú nhìn nhau, lùi về phía sau.
Thời Sênh xách Tinh Lan lên núi, ném vào trong hang rồi mặc kệ hắn ở đó.
Đến khi nghe xong Hùng Tam Muội kể lịch sử trải qua nguy hiểm, lúc này Thời Sênh mới về hang.
Tinh Lan vẫn duy trì tư thế bị ném khi nãy, quần áo trên người không biết nhặt từ đâu về, nên không vừa vặn lắm.
Thời Sênh đứng trên hang một lúc, rồi bước vào trong, thẳng tay bóp cổ Tinh Lan.
Cô còn chưa dùng lực, đột nhiên có âm thanh vang lên, “Ngươi muốn ta chết như vậy sao?”
Tinh Lan chầm chậm mở mắt, đối mặt nhìn Thời Sênh.
Thời Sênh nhíu mày, “Ngươi tỉnh từ lâu rồi đúng không?”
Tinh Lan kéo khóe miệng, “Nếu không thì ta phải chết ở đây rồi.”
Thời Sênh thu tay lại, trấn tĩnh đứng bên cạnh, “Ngươi tìm ta làm gì?”
Tinh Lan chống thân người ngồi dậy, tay xoa xoa cái cổ vừa bị cô bóp, trên đó dường như vẫn còn lưu lại nhiệt độ ấm áp, “Lần trước… những gì ngươi nói với ta, ta đã về suy nghĩ kỹ rồi.”
“Ta nói cái gì?”
Tinh Lan nhìn cô, “Ngươi nói ta mọi chuyện đều phải thuận theo ngươi, nghe theo lời ngươi.”
“Thế nào? Ngươi làm được rồi sao?”
Tinh Lan đứng dậy, tiến gần về phía Thời Sênh, hai tay chống lên bức tường đá đằng sau cô, “Ta không làm được, nhưng, ta cho phép ngươi trở thành bạn đời của ta.”
Hắn hôn xuống mà không hề có dấu hiệu báo trước nào.
Thời Sênh theo bản năng tránh né, Tinh Lan lại cầm lấy tay cô, đặt lên đỉnh đầu, khí lực cực lớn ép cô lên bức tường đá đằng sau.
“Tinh Lan, ngươi muốn chết sao?” Thời Sênh cắn răng trừng mắt nhìn hắn.
Đáy mắt Tinh Lan xẹt qua một tia u ám.
Hắn dựa sát đầu lên đầu vai cô, hơi nóng phả ra bên tai cô, “Từ nhỏ đến lớn, chưa bao giờ ta lại muốn có được một thứ như bây giờ.”
Hắn hơi nghiêng đầu, cắn một cái vào đầu vai Thời Sênh.
Cô hơi đau, nhưng cũng có chút tê dại.
Hắn chậm rãi dùng lực, hàm răng đâm rách da, Thời Sênh ngửi thấy mùi máu tươi.
Thời Sênh giơ chân lên định đá Tinh Lan, nhưng Tinh Lan lại thuận thế xoay người ôm ngang thân cô.
Cô bị hắn ôm vào lòng, hai chân bị hắn kẹp chặt lấy.
Hắn khẽ thổi bên tai cô, giọng nói đê mê dịu dàng, tựa như tiếng nỉ non của đôi tình nhân giành cho nhau, “Thứ ta muốn có được, đều chỉ có thể thuộc về ta mà thôi.”
Nhưng lúc này Thời Sênh lại cảm thấy lạnh lẽo.
Thời Sênh giãy giụa, nhưng cô phát hiện cơ thể mình bắt đầu vô lực.
Cô kinh ngạc nằm sấp trong lòng hắn.
“Ngươi… ngươi đã làm gì ta?” Cái đồ thiểu năng nhà ngươi!! Kiếm của bà đâu rồi!
Tinh Lan hơi thả lỏng tay, một tay khẽ xuyên qua hông cô, bế bổng cô lên rồi đặt lên chiếc giường đá ở bên cạnh.
Hắn cúi xuống nhìn cô, “Để nàng ngoan ngoãn hơn.”
Tinh Lan lấy tay che mắt cô lại, “Đừng nhìn ta như vậy, ta không thích đâu.”
Thời Sênh: “…”
A a a a!!!!
Ta muốn gϊếŧ chết hắn!
Quả nhiên Phượng Từ như thế này vô cùng đáng sợ.
Cô muốn Phượng Từ đáng yêu cơ.
Cô không muốn thể loại rắn độc này!
Không biết Tinh Lan đã dùng thứ gì, ý thức của Thời Sênh rất nhanh rơi vào trạng thái hôn mê, không chống cự nổi nữa.
***
Khi Thời Sênh tỉnh lại, cô thấy mình đang nằm trong hang động, quần áo trên người vẫn còn nguyên, không có dấu vết bị động vào.
Đương nhiên, nếu không tính đến bờ môi đã hơi tê dại.
Cô thử ngồi dậy, nhưng cơ thể mềm oặt vô lực, chỉ một chốc đã lại ngã xuống.
“Tỉnh rồi à?” Tinh Lan đi từ ngoài hang vào, hắn đã thay bộ áo lông vũ đó, mái tóc cũng sạch sẽ trở lại, dường như con người nhếch nhác khi nãy hoàn toàn không phải là hắn.
Thời Sênh thôi không giãy giụa nữa, nhìn hắn tiến lại gần, “Ngươi muốn gì?”
Tinh Lan ngồi xuống cạnh cô, giơ tay xoa mặt cô, “Ngoan ngoãn một chút, đến khi nào nàng chịu thu móng vuốt lại, ta sẽ thả nàng ra.”
Lửa giận dâng lên trong lòng Thời Sênh, “Ngươi cứ đợi đấy!”
Ngón tay trỏ của Tinh Lan vuốt ve đôi môi cô, hắn chỉ cười mà không nói gì.
Mấy ngày sau đó, người thú trên núi không hề xuất hiện ở hang động của