Thời Sênh – đồng loại của dị chủng – nhìn thực nghiệm thể số 22 đánh người rồi thuận tay ném vũ khí qua, “Anh thử xem có chọc chết hắn được không?”
Thực nghiệm thể số 22: “…”
Hắn đánh người, cô ta lại đưa dao là thể loại gì?
Thực nghiệm thể số 22 đần mặt ra nhưng vẫn nhận lấy dao, gạt những người khác ra ngoài.
“Dừng tay! Các người dừng tay lại!”
“Các người còn có lương tâm không hả, mau thả đội trưởng ra, không cho phép các người chạm vào đội trưởng…”
Hướng Quỳ lạnh lùng đứng nhìn, trong mắt thậm chí còn có vẻ chờ mong.
Cô ta cũng hận Vân Đóa, muốn Vân Đóa phải chết.
Nhưng lần nào Quý Tu cũng che chở cô ta, những gì liên quan tới Hướng Quỳ đều làm Quý Tu chướng mắt.
Vân Đóa nhìn thực nghiệm thể số 22 ghé sát con dao nhỏ vào Quý Tu thì gân cổ lên nói: “Không phải, không phải chúng tôi.
Chúng tôi cũng không biết là ai đánh sụp căn cứ.”
Thực nghiệm thể số 22 huýt sáo một cái: “Vậy vì sao các người còn nói với bên ngoài như thế hả?”
Hốc mắt Vân Đóa sưng lên, nói chuyện câu được câu mất: “Không phải do chúng tôi nói, là do quan chấp hành Tống Nguyên Thanh nói.
Anh ta nói làm vậy để an ổn lòng người.”
Thực nghiệm thể số 22 suy nghĩ rất cẩn thận, Thời Sênh khoanh tay trước ngực, lạnh nhạt nói: “Nói trắng ra là càng muốn có thêm nhiều người bán mạng cho hắn mà thôi.”
Có anh hùng dân tộc trong tay, người bên cạnh Tống Nguyên Thanh sẽ càng tập trung hơn.
Bọn họ sẽ cảm thấy có hy vọng.
Mà Tống Nguyên Thanh lại có thể làm hoàng đế thêm một thời gian.
“Đê tiện!” Thực nghiệm thể số 22 mắng một câu: “Các người cũng chẳng phải thứ gì tốt, đã không phải mình làm thì sao không phủ nhận chứ?”
Hắn ngẩng đầu nhìn về phía những người khác: “Các người đều nghe thấy hết chưa?”
Fan não tàn số 1 tỏ vẻ không tin: “Tao nhổ, là mày ép Vân Đóa nói vậy.”
Fan não tàn số 2 cũng không tin: “Đánh ép nhận tội, muốn mạt sát chiến công của đội trưởng và Vân Đóa ư, nằm mơ!”
Thực nghiệm thể số 22 lạnh lùng phản bác: “Hừ, nếu bọn họ có thể đánh sụp căn cứ thì sao còn không đánh lại được một mình cô Khương Đàn chứ?”
Mọi người: “…”
Fan não tàn số 1 mạnh miệng giải thích: “Đội trưởng của bọn tao vừa rồi đã tiêu hao không ít dị năng, có bản lĩnh thì chờ đội trưởng khôi phục đã rồi lại đánh.”
Fan não tàn số 2: “Đúng thế, có bản lĩnh thì buông đội trưởng ra.”
Dù sao nhóm fan não tàn đều tin tưởng vững chắc căn cứ của dị chủng là do Quý Tu đánh sụp.
“Các người dây dưa lâu thế, mau gϊếŧ chết đi.” Thời Sênh hếch cằm.
Cứ nghe thao thao bất tuyệt mãi cũng thật mệt, đã chết thì coi như chơi xong, có gì phải cãi nhau nữa.
Thực nghiệm thể số 22 rất nghe lời Thời Sênh.
Hắn lập tức không nói lời vô nghĩa mà chọc con dao về phía cổ Quý Tu.
Thời Sênh híp mắt, nhìn dao nhỏ rạch một đường trên cổ nam chính.
“Không được…” Vân Đóa trợn trừng mắt, nhưng cô ta bị người ta ấn xuống nên chỉ có thể trơ mắt nhìn, đành điên cuồng gào lên: “Các người mau dừng tay!”
Đúng lúc nghìn cân treo sợi tóc thì đột nhiên từ trên trời có một luồng sáng trắng giáng xuống.
Mọi người bị ánh sáng đó làm cho lóa mắt.
Quý Tu và Vân Đóa bị luồng sáng bao phủ, nó chỉ dừng lại ba giây rồi thu về phía trên.
Mà trên mặt đất cũng chẳng còn tung tích của Quý Tu và Vân Đóa nữa.
Thời Sênh ngẩng đầu nhìn lên không trung, trên đó có một phi thuyền hình trứng, nguồn sáng trắng kia xuất phát từ dưới đáy phi thuyền.
Thời Sênh lùi về sau mấy bước, thiết kiếm vung lên, hai đạo kiếm khí xông thẳng lên trời.
Kiếm khí còn chưa tiếp xúc tới phi thuyền thì phi thuyền đã biến mất, lặng yên không một tiếng động y như lúc nó xuất hiện.
Bước nhảy không gian?
“Khống chế loài người ở đây.”
Mấy chữ to đột nhiên xuất hiện trong đầu Thời Sênh.
Thời Sênh nhíu mày, quả thật không phải con người sao?
Đây như là một mệnh lệnh, Thời Sênh lập tức lờ đi, có thể vì không nhận được lời đáp của cô nên đối phương lại lặp lại một lần.
Thời Sênh không kiên nhẫn, khi nó phát tới lần thứ ba, cô dùng tinh thần lực tấn công lại nó rồi bổ thêm một câu.
“Ông mày rất bận, muốn chinh phục thế giới thì tự mình đi đi, đừng có khoa tay múa chân với ông.
Cứ làm như chỉ một mình các ngươi biết sử dụng tinh thần lực ấy.”
Đây là thế giới giải thuyết, vốn dĩ dựa vào tinh thần lực.
Cô còn không đối phó được một NPC sao? Nói đùa!
Sau lần này, đối phương liền ngừng lại.
“Cô Khương Đàn, những người này giải quyết sao đây?” Thực