“Tôi nghe Cesar… nói, hắn nói hy vọng ở trên người cô.”
“Cho nên ông nhận nhiệm vụ thuyết khách à?” Cesar quả thật có bản lĩnh, còn nói động được cả lão già Diêm gia này, “Hắn nói thế nào thì sẽ là như thế sao, Diêm gia chủ tin hắn vậy cơ à?”
Diêm gia chủ vuốt râu, suy nghĩ một lát, “Thật không dám giấu diếm, tôi tin ngài Cesar cũng vì việc tôi đã được báo động trước.
Thời Sênh hiểu rõ, Diêm gia giỏi về bói toán.
Diêm gia chủ cho rằng Thời Sênh sẽ hỏi báo động chuyện gì, nhưng người ta lại chỉ ngồi nhìn ông ta như lão già đời, hoàn toàn không có ý dò hỏi.
“Khụ… Tôi đã được báo trước là “Loạn thế buông xuống, trước sau có Thời”, lúc đầu tôi cũng không biết loạn thế này chỉ cái gì, nhưng giờ tôi đã biết rồi.”
Loạn thế không phải chỉ Thời Sênh mà là chỉ đầu não—Linh.
Còn câu sau là khẳng định chỉ có cô.
“Thời gia chủ, năng lượng của Linh lớn thế nào không cần tôi phải nói, cô cũng hiểu rõ trong lòng.” Diêm gia chủ hiện tại còn chưa tiêu hóa xong hết tin tức, lúc trước ông ta vẫn luôn cho rằng “loạn” là chỉ Thời Sênh.
Hoàn toàn không ngờ được lại là đầu não.
Thời Sênh không nói gì, Diêm gia chủ lại tiếp tục: “Nếu thật sự đúng như lời ngài Cesar nói, Linh muốn biến chúng ta thành máy móc không có cảm tình, cô có thể tưởng tượng ra được thế giới đó không?”
“Diêm gia chủ, chúng ta làm một đề bài lựa chọn đi.” Thời Sênh duỗi tay gõ chữ lên màn hình.
Bên phía Diêm gia chủ nhanh chóng nhảy ra một câu.
[Nếu Linh muốn dùng mạng tôi để đổi lấy chuyện nó sẽ từ bỏ quyết định này, Diêm gia chủ, ông sẽ lựa chọn thế nào?]
Diêm gia chủ nhìn chằm chằm câu hỏi kia tới một phút đồng hồ cũng không hề có phản ứng gì.
Lựa chọn như thế nào ư?
Chọn không là lựa chọn Linh tùy ý phát triển.
Nhưng nếu chọn có, tốt lắm, vậy càng chán sống.
“Thời gia chủ, lựa chọn này không tồn tại, không cần phải làm ra lựa chọn.” Diêm gia chủ đã ngần này tuổi, còn loại tiểu quỷ nào chưa từng gặp chứ, nhưng mỗi lần đối mặt với con bé này, ông ta đều luôn không nói được thành lời.
Con bé lúc nào cũng có thể đề ra một câu hỏi tệ nhất, sau đó lại đưa ra mấy kết quả tệ nhất bắt bạn lựa chọn.
“Diêm gia chủ, ông chọn có hay chọn không?”
Thời Sênh đợi một lát, Diêm gia chủ vẫn chẳng có phản ứng gì, cô liền cười nhạo một tiếng, “Nếu điều kiện này được thành lập, có phải lúc đó Diêm gia chủ sẽ liên hợp với mọi người khuyên tôi đi chết, một mình tôi chết có thể đổi lấy sự sống của toàn bộ tinh hệ, tên của tôi sẽ được lưu danh muôn đời, đời đời truyền tụng, đây là một chuyện thực sự có lời.”
Diêm gia chủ: “…”
Thời Sênh ghé sát mặt, chỉ vào chóp mũi của mình, “Ông cảm thấy tôi có giống người tốt bụng sẽ biết hy sinh bản thân vì người khác không?”
Cái lũ đần này!
Diêm gia chủ: “…”
Diêm gia chủ nhắm mắt, gương mặt tràn đầy tang thương và bi thống, “Tôi biết cô vẫn oán hận chúng tôi lúc trước không giúp đỡ Hạ gia, nhưng mà Thời gia chủ, lúc đó chúng tôi đều rất khó khăn, chúng tôi không phải thấy chết mà không cứu, đến khi chúng tôi phản ứng lại và phái người qua thì đã chậm rồi…”
“Hạ gia? Được thôi, vậy chúng ta tâm sự chuyện Hạ gia.” Thời Sênh lùi về sau, biểu tình càng thêm đạm mạc.
“Thời gia chủ, giờ chúng ta không có thời gian nói chuyện Hạ gia, mà Linh.” Diêm gia chủ nhăn mày.
“Diêm gia chủ, lời là do ông nói, ông chột dạ rồi à?”
Diêm gia chủ tức giận mắng, “Tôi thì có tâm tư quái gì, tôi ngẩng đầu không thẹn với trời, cúi mặt không thẹn với đất.”
Thời Sênh cười lạnh: “Nếu không chột dạ, Diêm gia chủ giận dữ như vậy làm gì?”
Diêm gia chủ suýt chút nữa thì ngừng thở.
Ông ta hít sâu một hơi, cố nén lửa giận bị cô khơi mào lên xuống, “Thời gia chủ, chuyện của Hạ gia chúng ta có thể tìm cơ hội nói sau, có thể gọi các nhà khác cùng tới để nói cho rõ ràng.
Nhưng không phải bây giờ, hy vọng cô có thể nhìn thẳng vào vấn đề Linh.
Thời gia chủ, chúng ta đều cần bình tĩnh lại rồi hãy tiếp tục liên hệ với nhau.”
Diêm gia chủ quyết đoán ngắt