Tổng tài họ Lâm, tên Lâm Quân Thành.
Nhìn cái tên này là biết không bình thường rồi.
Thời Sênh đi vào quan sát người một lần, từ đầu đến chân, từ trong ra ngoài con hàng này đều lộ ra khí chất cặn bã rằng tôi chính là nam chính.
80 – 90% rồi…
“Trình tiểu thư mời ngồi.” Người đàn ông mặt không biểu cảm, nhưng giọng nói rất nhã nhặn.
Thời Sênh không khách khí ngồi xuống, đợi hắn nói tiếp.
Lâm Quân Thành có chút bất ngờ với sự bình tĩnh của Thời Sênh, đáy lòng khẽ nghiêm chỉnh lại, “Trình tiểu thư có công ty rồi?”
Khóe miệng Thời Sênh cong cong, “Lâm tiên sinh muốn mở công ty cho tôi sao?”
Lâm Quân Thành: “…”
Lời này không theo kịch bản gì cả.
Cơ thể hắn ngay ngắn, trực diện nhìn thẳng vào người phụ nữ trước mặt.
Người này không hề giống những người phụ nữ mà hắn đã từng qua lại.
“Trình tiểu thư, tôi có thể mở công ty cho cô, nhưng tôi có điều kiện.”
“Nâng đỡ cho Nguyên Nhược Lạp nổi tiếng?”
Lâm Quân Thành: “…” Cô như vậy bảo tôi nói thế nào hả? Có thể đi theo kịch bản không!!
Thời Sênh thầm lườm một cái, quả nhiên là nam chính đại nhân!
“Nguyên Nhược Lạp là nghệ sĩ của tôi, tôi tự nhiên sẽ nâng đỡ, không phiền Lâm tiên sinh quan tâm.”
Lâm Quân Thành rất nhanh khôi phục vẻ tự nhiên, “Trình tiểu thư, cô cảm thấy đắc tội tôi, cô còn có thể tồn tại trong giới này sao?”
Thời Sênh mặt đầy vẻ không sao, “Antifan của tôi nhiều như vậy, thêm anh cũng không sao.”
Con ngươi Lâm Quân Thành híp lại, “Cô chẳng lẽ không biết sức ảnh hưởng của Lâm gia?”
“Lấy thế lực chèn ép tôi à? Đúng, anh rất lợi hại, anh là lão đại ở nơi này.
Nhưng tôi là người một thân một mình, anh muốn lấy cái gì ra uy hϊếp tôi?” Thời Sênh dừng một chút, “Ngược lại, trên tay tôi bây giờ có Nguyên Nhược Lạp, anh cảm thấy cô ấy sẽ chọn anh, hay là chọn tôi?”
Người phụ nữ này…
“Anh có suy nghĩ không an phận gì, có thể trực tiếp đi tìm cô ấy.
Nếu như cô ấy đồng ý, tôi sẽ không nói gì cả.
Coi như tôi không có người nghệ sĩ này.” Thời Sênh đứng dậy, cười như không cười nhìn Lâm Quân Thành, “Đương nhiên, nếu như anh dám dùng thủ đoạn gì uy hϊếp cô ấy, tôi sẽ khiến anh biết Lâm gia anh chẳng qua cũng chỉ như thế thôi.”
Tiểu bạch thỏ kia bây giờ ở trong tay cô, làm sao có thể nhường đi như vậy.
Nữ chính tại sao thường thường khuất phục nam chính, hận đến ngứa răng đồng thời lại sinh ra quyến luyến với nam chính, vì vậy yêu nam chính?
Bởi vì lúc nữ chính khó khăn nhất, nam chính mặc dù giày vò nữ chính, nhưng lúc nữ chính bị người ức hϊếp, bị người hiểu lầm sẽ xuất hiện bảo vệ cô ta.
Người trong lúc cần bảo vệ, tình cảm yếu đuối nhất.
Thời Sênh ngông nghênh rời khỏi phòng làm việc.
Nét mặt vừa rồi còn hòa nhã của Lâm Quân Thành lập tức sầm xuống, trong con ngươi tràn đầy vẻ hung ác sắc bén.
Chưa từng gặp người phụ nữ nào ngang ngược như vậy.
Chỉ là một người đại diện mà lại dám thách thức hắn.
“Tổng tài, hợp đồng còn ký nữa không?” Người đàn ông luôn chờ trong phòng đi ra, cẩn thận hỏi.
Lâm Quân Thành yên lặng một hồi, “Ký!”
…
Từ bên đó đi ra, Nguyên Nhược Lạp vẫn còn mơ mơ hồ hồ.
Cô lại cứ như vậy giành được phát ngôn viên mùa xuân của E-Goer.
Cả ngày nay như nằm mơ vậy.
Nguyên Nhược Lạp lơ lửng ngồi bên ghế phụ, hoàn toàn không chú ý tới Thời Sênh dừng xe ở bên ngoài một tiểu khu.
Nguyên Nhược Lạp lơ lửng khoảng năm phút, mới phát hiện xe dừng lại rồi, mà Thời Sênh đang cúi đầu chơi game.
Cô nhìn xung quanh, hoàn toàn xa lạ, chỉ đành hỏi Thời Sênh, “Chị Trình Hi… chúng ta ở đây làm gì thế?”
Thời Sênh lời ít ý nhiều, “Đợi người.”
Đợi người? Đợi ai?
Thời Sênh hoàn toàn say mê với game, không quan tâm đến cô.
Nguyên Nhược Lạp chỉ có thể tự mình nằm bò trên cửa sổ xe nhìn ra ngoài.
Lúc cô đã sắp ngủ, Thời Sênh đột nhiên mở cửa xe đi xuống.
Nguyên Nhược Lạp buồn ngủ bị giật mình, cũng vội đi xuống.
Thời Sênh đi đến tiểu khu bên đó.
Nguyên Nhược Lạp muốn đi cùng, nhưng Thời Sênh bảo cô đợi ở trong xe.
Nguyên Nhược Lạp bây giờ rất nghe lời Thời Sênh, đương nhiên không dám làm trái, ngoan ngoãn đợi ở trong xe.
Thời Sênh đại khái nửa tiếng sau quay lại, không có gì khác với lúc đi, hình như… còn vui vẻ hơn chút.
Thời Sênh lên xe, khởi động xe rời đi.
“Chị Trình Hi… chị vừa rồi đi làm gì thế?”
“Đánh người.”
Nguyên Nhược Lạp “a” một tiếng, “Đánh người… đánh người?!”
Cô mạnh mẽ nhìn Thời Sênh, “Chị đi đánh ai thế?”
“Tiết Vũ Hòa.”
Tiết Vũ Hòa?
Tiết Vũ Hòa trước đó bất hoà với chị Trình Hi?
Khoảng thời gian cô ấy ở cùng với cô, biết cô căn bản là người hoàn toàn không giống người nửa năm trước nói.
Những tin tức kia, nhất