Còn về vấn đề tại sao kỹ xảo vẽ của Thời Sênh trở nên tốt, hoàn toàn là vì tự cô dùng trợ giúp.
Thời đại khoa học kỹ thuật cao, đã không cần chủ động đi vẽ tranh, một đạo cụ đơn giản thoải mái là có thể làm được.
Còn vì trước đó tại sao cô không dùng, đó là vì cô lười làm.
Nhưng bây giờ liên quan đến nàng dâu nhà cô, không thể lười biếng, cho nên cô chỉ có thể thở hổn hển dùng công cụ trợ giúp cho mình.
Hệ thống không trợ giúp, cô chỉ có thể tự chủ động dùng, khó chịu!
Chưa từng thấy Ký chủ nào xui xẻo như cô, gặp một cái Hệ thống bình hoa, còn là một Hệ thống bình hoa thiểu năng.
[…] Ký chủ lại đang tiến hành công kích thân máy của ta, ta muốn khởi tố cô ta!!
Khởi tố đi, sợ mi chắc.
Thời Sênh mở nhóm thảo luận ra, tìm được Trường Hạ, add vào bạn tốt.
Một phút trôi qua.
Không có phản ứng.
Năm phút trôi qua.
Không có phản ứng.
Một giờ…
Hai giờ…
Thời Sênh liên tiếp add mấy lần, đối phương như chết, hoàn toàn không phản ứng.
Tốt xấu gì anh cũng nên từ chối một chút đi chứ!!
Thời Sênh sửa tin nhắn kết bạn thành nội dung ở trên, vốn tưởng rằng sẽ không phản ứng, kết quả một giây tiếp theo cô liền nhận được tin nhắn của hệ thống “Đối phương từ chối thêm bạn làm bạn tốt”.
Thời Sênh: “…”
Giỏi lắm!
Mỗi lần phải xử lý một Phượng Từ phát bệnh, Thời Sênh đều tỏ ra vô cùng kiên nhẫn.
Dùng cách nói của Hệ thống, tất cả kiên nhẫn của cô đều dùng ở trên người Phượng Từ.
Thời Sênh tiếp tục add, tin nhắn kết bạn như sau: “Từ chối tôi tôi sẽ vẽ doujinshi* 18+, sau đó chia sẻ phúc lợi cho độc giả của anh.”
* Doujinshi: là một hình thức sáng tác truyện tranh fan-made, do các fan, các họa sĩ trẻ mới vào nghề sáng tác và chế lại các câu chuyện mới dựa theo hình ảnh của những nhân vật truyện tranh đã nổi tiếng từ xưa đến nay trong làng manga Nhật Bản.
Đối phương đồng ý thêm bạn làm bạn tốt.
Bên kia rất nhanh liền nhảy ra một tin nhắn.
[Trường Hạ: Vấn đề trang bìa thảo luận với biên tập viên của tôi.]
[Tô Tín: Không, chúng ta thảo luận những thứ khác.]
[Trường Hạ: Tôi cảm thấy trừ trang bìa, chúng ta không còn có cái gì để thảo luận.]
[Tô Tín: Có muốn thảo luận một chút nguồn gốc của sinh mệnh không?]
[Trường Hạ: Tôi chỉ là một tác giả, không phải nhà sinh vật học, không có cách nào nghiên cứu thảo luận cái vấn đề này với cô.]
Thời Sênh: “…” Ngốc thật hay là giả ngốc hả?
Từ đối thoại phía trên mà nhìn, Ôn Cố hẳn là một người rất lễ phép, trong câu nói cũng không thấy có chỗ nào sắc bén, khắp nơi đều lộ ra ôn hòa lễ phép.
Thời Sênh khẽ nhíu mày, cô còn chưa tìm ra đầu đuôi, bên kia lại nhảy ra tin nhắn.
[Trường Hạ: Xin cô sau này đừng vẽ cái loại tranh đó, tôn trọng tác phẩm của tôi một chút.]
A, xem ra là Dương Hòe đưa cái tranh nội dung không thể miêu tả đó cho hắn xem rồi.
[Trường Hạ: Biểu cảm của nhân vật trang bìa cuốn thứ hai không đúng, cuốn đó không thể khoa trương như vậy, phải thể hiện ra hắn muốn khiêm tốn nhưng lại không cách nào che giấu được khí thế.
Bối cảnh đổi thành rừng đào, hoa đào nở rộ, mùa hoa đào tung bay đầy trời.]
[Trường Hạ: Phục sức của nhân vật trang bìa cuốn thứ ba phải thay đổi, hắn đã rèn luyện rồi, không thể tiếp tục mặc quần áo học viện, bối cảnh nên dùng rừng rậm nguyên thủy.
“Thiên cổ” lấy kiếm chỉ thẳng vào ma thú, ma thú không nên thần phục, mà là hăm hở phản kháng.]
[Trường Hạ: Tranh tuyên truyền…]
Thời Sênh bên này tít tít tít không ngừng, nhìn từng hàng ý kiến sửa chữa nhảy ra, Thời Sênh yên lặng tắt đi!
Đồ nhiều chuyện!!
Thời Sênh cập nhật chương “Ác đồ” mới nhất, sau đó lướt bình luận, làm xong những thứ này, cô mới mở khung đối thoại ra.
Nhìn xong tất cả ý kiến, Thời Sênh chậm rãi gõ chữ.
[Tô Tín: Nhất định phải sửa?]
[Trường Hạ: Đúng.]
[Tô Tín: Đợi đó.]
Thời Sênh tắt khung đối thoại, mở phần mềm làm tranh ra, bắt đầu vẽ lại.
Lúc Ôn Cố nhận được tài liệu, đã là buổi chiều ngày hôm sau.
Lúc hắn mở tài liệu ra, cảm thấy một loại tâm tình tức giận đã rất lâu không xuất hiện ở trên người hắn, lại bắt đầu xuất hiện.
Cô chẳng những vẽ 18+, còn phối cả tình tiết.
Nhìn từ tình tiết, Tô Tín này hẳn đã cẩn thận làm nội dung, tình tiết gần như có thể sử dụng làm đường nhánh, đương nhiên nếu như không xem phối ảnh và nội dung nào đó của cô.
[Trường Hạ:…]
[Tô Tín: Rất buồn ngủ, đợi tôi tỉnh ngủ rồi nói chuyện.]
Thời Sênh gửi xong những lời này quyết đoán offline ngủ.
Cô thật sự rất buồn ngủ, tối hôm qua thức suốt đêm.
Tắt máy tính, Thời Sênh ngã xuống giường tiến vào mộng đẹp.
“Kính coong…”
“Kính coong…”
Tiếng chuông cửa đáng ghét không ngừng