Màn hình rơi vào trong bóng tối, một lúc lâu mới khôi phục bình thường.
Lôi Đình lấy tay kéo kéo cổ áo, chữ phun ra như kết thành hàn băng, “Tô Tín, tôi muốn cô sống không bằng chết là chuyện rất dễ dàng.”
“Rất trùng hợp, tôi muốn anh chết cũng là một chuyện rất dễ dàng, không bằng trước hết bắt đầu từ vị Phàn tiên sinh này của anh đi.” Thời Sênh nhướng mày cười khẽ, giữa hai lông mày đầy cuồng vọng phách lối, “A đúng, tôi gọi cho anh không có ý tứ gì khác, chính là để cho anh biết, là ai làm mà thôi, quang minh chính đại.”
Thời Sênh ngắt màn hình.
Tiếng Lôi Đình biến mất trong không khí, cầu thang rơi vào trong tĩnh mịch.
Phàn tiên sinh khó khăn nuốt nước bọt, “Tô Tín, cô… gϊếŧ người phạm pháp.
Cô gϊếŧ tôi sẽ lôi cả mình vào.”
“Ai nói tôi muốn gϊếŧ anh?” Thời Sênh buồn cười nhìn Phàn tiên sinh.
Phàn tiên sinh: “…”
Vừa rồi cô ta nói muốn tắt thở hay là muốn chết, đây không phải là muốn gϊếŧ chết hắn sao?
“Yên tâm, tôi là một người làm theo việc công, sẽ không giống như các anh, làm ra chuyện mất trí như vậy.”
Phàn tiên sinh: “…” Luôn cảm giác cô ta sẽ làm ra chuyện còn mất trí hơn.
…
Lôi Đình sai người đi tìm Phàn tiên sinh, nhưng nhà không có, công ty không có.
Tô Tín cũng hoàn toàn không thấy đâu.
Ngay lúc Lôi Đình đang bực bội, hắn nhận được một kiện hàng, hơn nữa còn là ở công ty.
Kiện hàng rất lớn.
Nhân viên chuyển phát nhanh nói là vật phẩm quý giá, kêu người mở ra kiểm hàng tại chỗ.
Lễ tân nào dám mở đồ của tổng tài, chỉ có thể gọi điện thoại lên.
Lôi Đình dẫn người xuống.
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, cái rương lớn như vậy, bên trong đựng cái gì a?
Sẽ không phải tập kích khủng bố gì chứ?
“Mở ra!” Lôi Đình trầm giọng hạ lệnh.
Mọi người tiến lên, hợp lực mở cái rương ra, giấy niêm phong trên rương được mở ra, lộ ra cảnh tượng bên trong.
Đó là một cây thập tự, trên cây thập tự trói một người.
Trên người không mặc quần áo, hạ thân cũng chỉ có một cái qυầи ɭóŧ, trên người dùng phẩm màu đỏ viết mấy chữ lớn: “Miễn phí vận chuyển toàn thành phố, mua bán công bằng.”
Mọi người: “…”
“Trợ lý Phàn!!” Có người nhận ra người trên cây thập tự, kinh ngạc kêu thành tiếng.
Phàn tiên sinh là trợ lý bên cạnh Lôi Đình.
người trong công ty đều biết hắn, nhưng bây giờ vị tâm phúc bên cạnh tổng tài này, lại xuất hiện bằng cách như vậy, là ai to gan như thế!!
Bọn họ hôm nay là chưa tỉnh ngủ sao?
“Mau mau đỡ trợ lý Phàn xuống.”
Mọi người lúc này mới hoàn hồn, ba chân bốn cẳng đỡ người xuống.
Lúc này trợ lý Phàn cũng yếu ớt tỉnh lại.
Sau ngày hôm qua, hắn luôn hôn mê, tỉnh dậy phát hiện mình đang ở dưới cái nhìn chăm chú của nhân viên công ty.
hắn khó khăn xoay đầu, liếc thấy Lôi Đình đứng cách đó không xa, sắc mặt trợ lý Phàn thay đổi, “Tổng tài…”
Sắc mặt Lôi Đình đen xì, lửa giận ở đáy lòng khó nén.
Tô Tín, cô thật sự dám.
Trợ lý Phàn được người đỡ lên lầu, đương nhiên chuyện này phát triển thành đề tài hot của công ty.
Trợ lý Phàn tại sao bị người ta dùng cách như vậy đưa đến?
Là trợ lý Phàn đắc tội người, hay là khiêu khích tổng tài của bọn họ?
Phần lớn mọi người đều nghiêng về tin đây là khiêu khích tổng tài của bọn họ.
Nếu như là trợ lý Phàn đắc tội người, bị người dạy dỗ cũng không cần đưa đến công ty.
Đương nhiên cũng có người cảm thấy đây là muốn làm xấu mặt trợ lý Phàn, dẫu sao công ty nhiều người như vậy, nhìn thấy bộ dạng hắn như thế, mặt mũi này còn không phải là ném xuống Thái Bình Dương rồi à.
Lúc mọi người đang suy đoán, bên ngoài 120 đột nhiên xuất hiện, bác sĩ và y tá như một trận gió xông lên lầu.
Mọi người: “…”
Lại thế nào đây?
Bác sĩ y tá hùng hùng hổ hổ dùng cáng cứu thương khiêng một người xuống.
Người này không phải ai khác, chính là Lôi tổng của bọn họ.
“Chuyện gì thế? Trời ơi… nhiều máu quá…”
“Xảy ra chuyện gì thế? Tổng tài sao lại chảy nhiều máu như vậy?”
“… A!”
Lôi Đình nằm ở trên cáng cứu thương, ý thức vẫn chưa hoàn toàn mất hết, bên tai truyền tới tiếng kinh hô của các nhân viên.
Hắn xoay đầu, chợt nhìn thấy Thời Sênh đứng cách xe cứu thương không xa.
Con ngươi hắn mãnh liệt trợn to.
Thời Sênh ung dung vẫy vẫy tay với hắn, giống như chào hỏi một người bạn cũ.
Lôi Đình không kịp phán đoán vẻ giễu cợt trên mặt cô.
Hắn nhanh chóng được đưa lên xe cứu thương, để cô biến mất khỏi tầm mắt.
Vừa rồi sau khi trợ lý Phàn được mang lên