Các vị đại thần ngẩn ngơ, ngay cả Đới Tự cũng có chút ngơ ngác, thế nhưng bà ta đã nhanh chóng hiểu ra.
Trong những chuyện khác Nữ hoàng không làm gì được bà ta, cũng chỉ có thể dùng thân phận Nữ hoàng ép bà ta chút chuyện cỏn con thể này, để bà ta không có lý do để kháng chỉ.
Hiểu rõ điểm này, Đới Tự liền ung dung bình thản tạ ơn tiếp chỉ.
Bệ hạ muốn chơi cùng bà ta, thì bà ta sẽ xem xem Nữ hoàng mà bà ta đã chứng kiến cả quá trình trưởng thành từ nhỏ tới lớn này có thể giở được những chiêu trò gì.
Đới Tự từ chối đi cùng với triều thần, một mình rời khỏi điện Kim Loan trước.
Các triều thần khác châu đầu ghé tai vào với nhau, một lúc sau mới rời đi hết.
Ở một hành lang cách đó không xa, Thời Sênh dựa vào cây cột, đưa mắt nhìn đám triều thần đó rời đi.
“Bệ hạ, thừa tướng không hề nổi giận, cũng không hề nghi ngờ, chỉ lạnh nhạt tiếp chỉ.” Nữ quan đứng đằng sau Thời Sênh bẩm báo chuyện khi nãy ở điện Kim Loan.
“Quả là người làm đại sự.” Thời Sênh nói, “Đáng tiếc, lại muốn tạo phản trẫm.”
Nữ quan lộ vẻ mặt không hiểu, Bệ hạ đang vừa khen thừa tướng, nhưng lại vừa tiếc nuối, là có ý gì đây?
“Ngày mai rắc ít đá vụn ở bên ngoài điện Kim Loan.” Thời Sênh dặn dò nữ quan, “Mài nhọn đá cho trẫm, tốt nhất là phải để cho họ ký ức sâu sắc.”
Vẻ mặt nữ quan kinh ngạc, “Bệ hạ… chuyện… chuyện này không ổn lắm?”
Thời Sênh vỗ lên long bào không có chút bụi bẩn nào, kéo mép áo đứng thẳng người dậy, ánh mắt dừng lại trên mái hiên ở phía xa xăm, “Họ đều nói trẫm ngu ngốc vô năng, có tùy hứng làm bậy hơn nữa cũng chẳng hề gì cả.”
Nữ quan ngẩn người nhìn bóng lưng Thời Sênh rời đi, lần đầu tiên cảm thấy bóng lưng của điện hạ kiên nghị như thế, để lộ ra khí thế kẻ mạnh không sợ hãi bất cứ thứ gì.
Đây mới là khí thế một người làm nữ hoàng nên có.
Nữ quan bỗng nhiên có một cảm giác, sau này bầu trời này… sẽ không giống như trước kia nữa.
…
Ngày hôm sau các vị đại thần cầu phúc nhìn thấy những viên đá ngổn ngang rơi ngoài điện Kim Loan, tức thì trước mắt đen kịt lại.
Bệ hạ muốn làm gì vậy chứ?
Muốn đòi cái mạng già của họ sao?
Chỉ quỳ hai canh giờ không thôi đã sắp đòi luôn cái mạng già của họ rồi, nếu cứ quỳ như vậy chẳng phải sẽ phải chết ở đây luôn sao?
Đám đại thần lần lượt phản đối, muốn cầu kiến Bệ hạ.
Ngoài điện Kim Loan huyên náo như cái chợ rau.
“Bệ hạ đến.”
Nghe tiếng hô dài này các đại thần ngừng kêu gào huyên náo lại, lần lượt nhìn về phía người đang đứng trên bậc thềm trước điện Kim Loan.
Có đại thần lần đầu tiên gặp Bệ hạ sau khi người đội mồ sống dậy, cảm giác hoàn toàn khác so với trước kia, không có cảm giác ràng buộc co cụm không dám mở rộng móng vuốt nữa, cả người đều lộ ra khí phách vương giả bễ nghễ thiên hạ.
Dường như họ đã nhìn thấy được bóng dáng của Nữ hoàng tiền nhiệm.
Đây mới là khí thế cần có của một bậc đế vương.
“Làm sao? Có ai không phục?” Thời Sênh đứng trên bậc thềm, từ trên cao nhìn xuống đám đại thần ở phía dưới.
“Bệ hạ, chúng thần cầu phúc không có vấn đề gì, nhưng còn…” Có vị đại thần nói rồi nhìn những viên đá vụn dưới đất, thế này thì bảo họ phải quỳ thế nào đây?
“Có vấn đề gì sao?” Ngữ khí Thời Sênh không hề thay đổi, dường như cô không biết vị đại thần kia có ý gì.
“Bệ hạ, người làm như vậy, là muốn đòi mạng người.
Rất nhiều vị đại nhân tuổi tác đã cao, mỗi ngày quỳ hai canh giờ đã là cực hạn rồi, bây giờ còn thêm những viên đá vụn này thì…”
Khóe môi Thời Sênh khẽ cong lên, “Trong số các ngươi có ai có ý kiến với mệnh lệnh của trẫm?”
Ông đây còn không trị nổi đám gian thần các ngươi sao.
Bản cô nương đây là tổ tông của gian thần đấy nhé.
Đám đại thần: “…” Rốt cuộc là có nghe họ nói không vậy?
Đám đại thần nhất thời không có ai lên tiếng phản đối.
Thời Sênh xua tay, “Nếu không có ai có ý kiến thì bây giờ bắt đầu luôn đi.”
Đậu mé…
Họ không có ý kiến lúc nào cơ chứ!!
Bệ hạ, người lý giải như vậy có phải là kỳ quái lắm không?
“Bệ hạ, người cố ý giày vò chúng thần sao?” Gian thần số 1 đảng gian thần không phục đứng ra, “Chúng thần có chỗ nào sai chứ?”
Thời Sênh chớp chớp mắt, “Có chỗ nào sai? Ngươi hỏi trẫm sao?”
Gian thần số 1 đảng gian thần ưỡn thẳng ngực, “Xin Bệ hạ chỉ rõ.
Nếu Bệ hạ không thể chỉ ra một lý do khiến quần thần tin phục thì chư