Thời Sênh cười cườimộtcách kì dị, “Đã T là lựa chọn của ngươi, ta không nói
nữa.
Nhưng… Ninh Nhàn, lời Vừa nãy của ngươi có hàng trăm lỗ hổng, sự thực hoàn toàn không giống với những gì ngươi nói đúng không?”
Con ngươi Ninh Nhàn co lại, trong đầu nhanh chóng nghĩ lại những lời nàng ta nói trước đó, nhưng vì căng thẳng nên không nghĩ được trước đây mình đã nói những gì.
Nàng ta đã nói sai ở đâu rồi?
Hay là, Ninh Oanh căn bản không hề mất trí nhớ, chỉ là đang đùa giỡn mình?
Thanh âm mỉa mai của Thời Sênh từ từ vang lên.
“Ta không hề khôi phục ký ức.
Theo lời ngươi nói, ta ở Ninh gia cực kì được sủng ái, vậy thì ngươi và Ninh Ngôn nhất định sẽ bị lạnh nhạt, so sánh như vậy, ngươi còn có thể vì ta tự nguyện gả cho Ma Vương gì gì đósao?”
“Đừng nói Với ta là tình tỉ muội gì đó, thật sự nếu là có tỉ muội tình sâu gì đó, ngươi sẽ không vừa mở miệng liền gọi tên của ta.
Khi lần đầu tiên ngươi gọi ta rõ ràng rất căng thẳng, hoặc có thể nói là… sợ hãi… nhưng khi ta hỏi ngươi quen ta không, rõ ràng ngươi lại thả lỏng ra.
Ninh Nhàn, ngươi không giải thích một chút, vì sao khi thân nhân gặp nhau, phản ứng đầu tiên không phải kích động, mà là căng thẳng? Ngươi đang căng thẳng cái gì?”
Ninh Nhàn kéo chặt tay áo, giải thích nói: “Chúng ta lâu ngày như vậy không gặp… muội đột nhiên xuất hiện, ta căng thẳng cũng là đương nhiên.”
“Xem ra là ngươi không định tự nói ra rồi.” Phản ứng đầu tiên của cô khi nhìn thấy Ninh Nhàn lại là căm ghét.
Đối với một con ma lạ, cô ấy không thể nào nảy sinh căm ghét.
Cho nên tình cảm này là thuộc về phản ứng bản năng của nguyên chủ.
Cô đã xuyên vào nhiều nhân vật như thế, gần như đã không cảm giác được phản ứng bản năng của kí thế.
Ninh Oanh căm ghét Ninh Nhàn mới có thể khiến cô cảm ứng được.
Sự thật tuyệt đối không thể như Ninh Nhàn nói.
“Tỉtỉ, nhị tỉ, các tỉ đang nói gì?” Ninh Ngôn có chút không hiểu, mơ màng nhìn quanh quẩn giữa họ, nhưng ánh mắt nhìn Thời Sênh rõ ràng có chút bất mãn.
Một người là tỉ tỉ vừa trở về, một người là tỉtỉ chăm sóc hắn nhiều năm như thế, trong lòng Ninh Ngôn kì thực đã nghiêng về phía Ninh Nhàn.
Thời Sênh thấy vậy cũng không nói gì, né người liền công kích lên, Ninh Nhàn bảo vệ Ninh Ngôn phía sau người, giao đấu với Thời Sênh.
Ninh Nhàn không có vũ khí, vốn đã ở vào thế yếu, sau 10 chiêu liền bị Thời Sênh đạp ra đất, mũi kiểm chỉ vào cổ nàng ta.
“Tiểu Ngôn mau đi.” Ninh Nhàn xoay đầu nói với Ninh Ngôn.
“Nhị tỉ, tỉ thả tỉ tỉ, tỉ tỉ không làm sai gì cả.” Ninh Ngôn khóc lóc lắc đầu, “Tỉtỉ, nhị tỉ mau thả tỉ tỉ ra, xin tỉ đấy, Tiếu Ngôn cầu xin tỉ đấy.”
“Ninh Ngôn, mau đi đi!” Ninh Nhàn lo lắng gào lên, “Đi tìm hắn, cứ nói Ninh Oanh trở về rồi, mau đi.”
Ninh Ngôn giống như nghĩ ra gì đó, lập tức đứng lên chạy ra bên ngoài.
Thời Sênh đưạ mắt ra hiệu cho Phong Cẩm, Phong Cầm lây ra một tâm bùa vứt về phía Ninh Ngôn, trực tiêp định thân hắn tại chô.
“Muốn đi tìm Ma Vương đó sao?” Thời Sênh thấy Ninh Ngôn bị định chặt, mới quay đầu ngẩng nhìn Ninh Nhàn.
Thấy hi vọng bị phá vỡ, Ninh Nhàn không giữ được biểu cảm trên khuôn mặt, đột nhiên nhăn nhó oán hận nhìn Thời Sênh, “Ninh Oanh, Vì sao ngươi còn chưa tan thành tro bụi?”
Ban đầu, rõ ràng người đó từng nói…
“ồ?” Thời Sênh kéo dài âm điệu, “Vậy đúng là khiên người thất Vọng, ta chưa tan thành tro bụi, nhưng ngươi rất nhanh sẽ vậy rôi.”
“Ha ha ha, Ninh Oanh, ngươi cho rằng hắn còn có thể tin ngươi sao? Nếu hắn biết ngươi trở về rồi, hắn sẽ là người đầu tiên chính tay gϊếŧ chết ngươi”
Thời Sênh sắp nổi điên rồi.
Ngươi có bản lĩnh thì nói hết kịch bản đi!
Nói một đoạn rồi bảo lão tử đi đoán, đoán cái đầu ngươi!
Cô có đạo cụ khiến người ta nói sự thật, nhưng không có đạo cụ khiên ma nói sự thật…
“Hệ thống, Shop hệ thống có đạo cụ gì không, có thể khiến cô ta đừng nói nhảm nữa, nói thẳng vào vấn đề chính.” Thời Sênh đang gọi hệ thống trong lòng.
[Xin ký chủ đừng nhắc vấn đề bôi nhọ Shop hệ thống này nữa!
Được thôi, vậy là có rồi.
Thời Sênh trong đầu mở