Loại tiệc tùng như thế này rất nhàm chán, Dư Quý phải chào hỏi rất nhiều người.
Thời Sênh đi theo hắn, ngoại trừ bị đánh giá và ngờ vực về thân phận thì đều vấp phải những lời bàn tán kỳ quái.
Có lẽ Dư Quý thấy cô rất không thích nên bảo Thượng Thư đưa cô tới phòng nghỉ chơi game.
Thời Sênh vẫy tay với hắn, ý bảo hắn khom lưng xuống.
Dư Quý ngồi xổm xuống, “Đừng chạy lung tung nhé, chút nữa tôi sẽ tới đón em.”
Thời Sênh ghé lại hôn lên má hắn một cái.
Bên cạnh có người hô khẽ.
Dư Quý xoa tóc cô dưới ánh mắt kinh ngạc của người khác, ánh mắt dịu dàng: “Đi đi.”
Thượng Thư dẫn Thời Sênh tới một phòng nghỉ.
Ông ta cũng không dám rời đi nên cứ đứng đó trông Thời Sênh chơi game.
Hiện tại còn cách 8 giờ nửa tiếng nữa, nhưng Gió Tuyết Không Về và Cành Hoa Cố Ý đều đã online, Nhất Tiếu Khuynh Thành lại không online.
Những người đi phó bản đều lần lượt xuất hiện nhưng Nhất Tiếu Khuynh Thành vẫn chẳng thấy đâu.
Đến tận hơn 8 giờ, vẫn không thấy cô ta xuất hiện.
Thời Sênh liền vào đấu trường, người mà tới thì cứ gọi cô một tiếng.
[Đội] Cành Hoa Cố Ý: Ông Nội Bây, sao ngày nào cô cũng đi đấu trường thế?
[Đội] Ông Nội Bây: Gϊếŧ người sướng mà.
Chủ yếu là có kinh nghiệm.
Đấu trường, ngoại trừ khen thưởng gϊếŧ người ra thì chẳng có giá trị kinh nghiệm nào, nhưng acc của cô thì lại được.
Dù là gϊếŧ ở đâu thì cô cũng sẽ có được điểm kinh nghiệm.
[Đội] Cành Hoa Cố Ý:…
Trong đội cũng có người muốn vào đấu trường với Thời Sênh, cứ chờ thế thì biết chờ tới lúc nào.
Chẳng biết bao giờ Nhất Tiếu Khuynh Thành mới online, còn không bằng kiếm chuyện mà làm.
Cuối cùng lại thành một đám người theo Thời Sênh vào đấu trường.
Một đám người từ đầu tới cuối đều đừng nhìn Thời Sênh hành hạ đối phương, cảnh tượng đó quá ư hung tàn.
Sau đó, Gió Tuyết Không Về phân tích rằng, tuy rằng Thời Sênh có bị tình nghi dùng plug in nhưng lực chiến của cô hiện tại không khác những người đã full cấp lắm.
Vì thế, cô hành hạ đối phương hoàn toàn dựa vào khả năng thao tác của mình.
Đương nhiên, kết quả là sau đó Thời Sênh lại bị người ta hỏi thăm tổ tông mười tám đời trên kênh Thế giới.
[Thế giới] Ông Nội Bây: Kỹ thuật thua người ta mà còn đi trách người ta à?
[Thế giới] Nhóm Vây Xem: Ôi chao, Ông Nội Bây lại lên TV rồi, lại sao thế?
[Thế giới] Chợt Lóe: Ông Nội Bây ở đâu thế? Cầu tọa độ!
[Thế giới] Giang Sơn Như Họa: Chẳng phải là cô dùng plug in sao? Còn ngang ngược cái chó gì chứ? Có giỏi thì đừng có dùng plug in thử xem.
[Thế giới] Ông Nội Bây: Ông không hack thì nhà ngươi cũng chẳng thắng được.
[Thế giới] Giang Sơn Như Họa: GM, các người nhìn đi, chính cô ta thừa nhận hack kìa, sao các người lại không khóa acc cô ta?
[Thế giới] Ông Nội Bây: Không thấy trên diễn đàn nói sao, ông đây có người chống lưng, bọn họ dám khóa acc sao?
[Thế giới] Gió Tuyết Không Về:…
[Thế giới] Trên Thương Trường Chỉ Nói Chuyện Làm Ăn:…
[Thế giới] GM38:…
Bọn họ muốn khóa mà không được đấy ạ!
Công ty game đã triển khai hàng loạt điều tra nhằm vào cô, nhưng chẳng tra ra Một Sợi Lông nào, không có IP, không có tin tức thân phận, trò chơi không liên hệ được, hack chặn GM của sever, không nói chuyện với người xa lạ.
Đến cuối cùng, xem tin tức tài khoản của cô bọn họ cũng không xem được, đây rõ ràng là hacker cmnr!
Đóng sever ư?
Đóng sever cũng chưa chắc có thể đào được cô ra ngoài.
Vì thế, người của công ty quyết định giám thị trước.
Sau đó, bọn họ phát hiện, vị tiểu tổ tông này ngoại trừ đi phó bản cũng chỉ vào đấu trường, thỉnh thoảng lên kênh Thế giới trêu tức người ta, hoàn toàn không có hứng thú với bất kỳ cái gì khác.
Thế nên, thật sự là vị tiểu tổ tông này chỉ vào đây để chơi game thôi sao?
Vào chơi game lại bất hạnh khi vớ trúng phải tài khoản đặc biệt, thế là mới buộc phải hack ư?
Không không, nhất định có âm mưu gì đó.
Vì thế, một đám GM bắt đầu theo dõi cô.
Nhưng sự thật đã chứng minh, vị tiểu tổ tông này chỉ vào đây chơi game mà thôi!
Chơi đến mức toàn sever đều biết cô hack, có quan hệ mờ ám với ông chủ công ty game.
Có cho công ty game bọn họ sống hay không chứ!
Chẳng liên quan một xu nào tới ông chủ của họ cả.
“Rầm!”
Thời Sênh đang chìm đắm trong game bị âm thanh kia dọa cho nhảy dựng, một đứa trẻ từ bên ngoài xông vào, dáng vẻ hốt hoảng: “Chú ơi, cứu cháu với.”
Thời Sênh bình tĩnh quay đầu lại, nhìn thấy một bé gái giống cô như đúc.
“…” Diêu Họa?
Sao cô ta lại ở đây?
Lần trước ở công