Thời Sênh tưởng thứ đặc biệt Kính Lâm nói là máu hay thứ gì đó, nếu không thì sẽ là song tu gì gì đó, ai ngờ lại bắt cô đi trồng cây.
Không đúng… chăm sóc cây.
Chính là hoạt động công ích đơn thuần như vậy đấy.
Thời Sênh ngẩng đầu nhìn cây sinh mệnh, không có lá cây, cành khô xếp chồng lên nhau, cây sinh mệnh cao ngút trời khiến người ta cảm thán không thôi.
Đương nhiên tiền đề là cô chưa bao giờ nhìn thấy Cây tử vong kia.
Kính Lâm khoác áo choàng ngồi ở một chỗ tối tăm, “Vương miện tinh linh dùng tâm cây của cây sinh mệnh để chế tạo nên, ẩn chứa một phần ba sức mạnh của cây sinh mệnh.
Cây sinh mệnh cứ mấy trăm năm lại bước vào giai đoạn ngủ đông.
Trong giai đoạn ngủ đông này thụ linh sẽ rời khỏi cây sinh mệnh dưới hình thái của tinh linh để bảo vệ cây sinh mệnh.
Thụ linh cũng sẽ ẩn chứa một phần ba sức mạnh của cây sinh mệnh.
Một phần ba sức mạnh còn lại, chính là ở bên trong bản thể cây sinh mệnh.
Ta không ngờ vương miện tinh linh lại bị mất.
Nàng cũng rời khỏi cây sinh mệnh, khiến cho cây héo khô, hại những người trong tộc bị đóng băng.”
“Hi Vi.” Kính Lâm vẫy tay về phía Thời Sênh.
Thời Sênh đi đến bên cạnh hắn, nằm sấp lên đầu gối hắn.
Kính Lâm xoa đầu cô, “Sức mạnh của nàng rất lớn, nàng có thể không cần quay về cây sinh mệnh, nhưng bắt buộc phải dùng sức mạnh của nàng và vương miện tinh linh khiến cây sinh mệnh sống lại.”
Thời Sênh nhìn tay mình, “Ta không cảm thấy mình có sức mạnh lớn gì hết.”
Sức mạnh của cơ thể này có lẽ còn không bằng Kính Lâm.
Cô không dùng thủ đoạn của mình, đánh tay đôi với hắn sẽ thua chắc, đâu có mạnh mẽ như lời hắn nói?
“Sự mạnh mẽ ấy không phải là nói đến sức chiến đấu.” Kính Lâm dường như biết được Thời Sênh đang nghĩ gì.
Hắn nắm tay Thời Sênh, “Nàng nhắm mắt lại.”
Thời Sênh nghe lời nhắm mắt lại, giọng Kính Lâm vang lên bên tai cô, “Cùng ta cảm nhận tất cả những thứ ở xung quanh.
Nàng có nghe thấy tiếng nói của chúng không?”
Mới đầu Thời Sênh không nghe thấy gì, xung quanh chỉ một mảng tĩnh mịch.
Nhưng theo thời gian, cô dần dần nghe thấy được một số âm thanh rất nhỏ.
Âm thanh đó càng lúc càng lớn, cho đến khi cô nghe rõ hoàn toàn.
— Đức vua trở về rồi, đức vua trở về rồi.
— Đức vua vẫn soái như ngày nào.
— Ôi chao, đức vua và cô nương kia cứ ôm ấp nhau hoài, xấu hổ quá đi.
— Không nhìn, không nhìn, Dương thúc đã nói, phi lễ chớ nhìn.
— Ngươi không nhìn sao còn hé lá cây ra làm chi, đồ lừa gạt, đồ lừa gạt.
Tiếng trẻ con nhốn nháo ầm ĩ luẩn quẩn bên tai.
Thời Sênh mở mắt ra, ánh mắt quét qua mấy loài thực vật phía sau Kính Lâm, cô giơ tay sờ một cọng lá trong đó.
— Ôi chao, thật là đáng ghét, tùy tiện sờ người ta làm gì chứ.
— Ta cũng muốn được sờ, cầu được sờ.
— Ta cũng muốn, ta cũng muốn, ta cũng muốn được sờ thử xem, chắc chắn là sẽ cao lớn hơn.
— Cao lớn hơn, cao lớn hơn, ta cũng muốn.
Thời Sênh buồn cười sờ mấy cái liền, nhưng nghe mấy câu sau đó cô cũng thấy có chút kỳ lạ.
Cái gì gọi là đức vua sờ một cái là sẽ cao lớn hơn??
Kính Lâm còn có chức năng làm phân hóa học hay sao?
Kính Lâm thu tay cô lại, “Khí tức trên người nàng sẽ khiến chúng cảm thấy thân thiết, sẽ khiến chúng lớn nhanh hơn, đây là năng lực cây sinh mệnh ban cho nàng.”
Thời Sênh nhức đầu, “Vậy cái cây này phải làm thế nào?”
“Ngày mai ta sẽ dạy nàng.”
Kính Lâm giăng một cái lều nhỏ đơn giản bên cạnh cây sinh mệnh.
Khi Thời Sênh nhìn quanh cây sinh mệnh, hắn đi chuyển những tinh linh kia đến một nơi.
…
Cách Kính Lâm dạy Thời Sênh rất đơn giản, hằng ngày cấp sức mạnh trong cơ thể cho cây sinh mệnh đúng giờ là được, đơn giản giống như bón phân.
Thế nhưng – mấy ngày liên tục cây sinh mệnh vẫn không có động tĩnh gì, không thấy nhô ra một cái chồi non nào.
“Chàng có chắc chắn nó có thể sống lại được không?” Thời Sênh phiền muộn ngồi dưới đất, “Đã bao nhiêu ngày rồi vẫn không thấy có động tĩnh gì, có phải nó chết hẳn rồi không?”
Trước đây cây sinh mệnh đã khô héo bao lâu cô không rõ, nhưng từ khi nguyên chủ chết cho đến bây giờ đã một trăm năm trôi qua, có chết hẳn cũng không phải là không có khả năng.
“Không đâu, đây là bản thể của nó.” Kính Lâm lắc đầu, “Bản thể vẫn còn một phần ba sức mạnh, sẽ không chết hẳn đâu.
Hơn nữa nếu nó chết thật… thì nàng cũng sẽ biến