Ngải Duy có lẽ không ngờ rằng Thời Sênh sẽ phản ứng như vậy, cô đừng yên tại chỗ sững sờ.
Mãi đến khi người phía sau vỗ vai cô, cô mới tỉnh lại.
Cô quay đầu xem người vỗ vai mình là ai, rồi nhẹ nhàng lên tiếng: “Tư Không, cô ta…”
“Không sao, em đã cố gắng rồi, phần còn lại hãy giao cho họ.
” Tư Không Táp cười rồi xoa xoa đầu cô.
Ngải Duy cắn môi, “Những chuyện đó, đúng thật là cô ta làm sao?”
“Không phải đã có người quay lại video sao.
” Tư Không Táp nhíu mắt nhìn về hướng mà Thời Sênh vừa đi.
Nghe xong, ánh mắt Ngải Duy kiên định hơn.
…
Thời Sênh vào trường, đi không xa lại gặp Tả Liệt.
Bổn cô nương hôm nay ra đường mà không xem lịch hoàng đạo sao?
Hết nữ chính rồi lại nam chính đưa đến cổng.
“Bọn họ đặt bẫy phía trước, cô nên cẩn thận.
” Tả Liệt lạnh lùng ném cho cô câu nói này, hoàn toàn không có ý gây sự, nói rồi hắn quay người biến mất ngay trước mặt Thời Sênh.
Quái quỷ gì thế này?
Nói gì thì nói cho rõ ràng đi chứ!
Còn nữa, tại sao nam chính lại đột nhiên đổi chiến tuyến vậy?
Trận liên hoàn?
Nhắc nhở cô phía trước có cạm bẫy… Trong tình hình địch ta phân minh, cô tuyệt đối không thể tin, vì vậy cô sẽ đi điều tra, sau đó phía trước đúng là có cạm bẫy…
Thời Sênh thấy mình lại bị lý thuyết âm mưu quá rồi.
Có lẽ nam chính chỉ đơn thuần là nhắc nhở cô?
Dù gì họ cũng là ma cà rồng thuần chủng.
Trên thế giới này, ma cả rồng thuần chủng tồn tại cũng không nhiều.
Đều là ma cà rồng, việc gì phải đấu đá nhau quá gay gắt làm gì.
Bất luận có phải thật hay không, Thời Sênh cũng chọn cách rời khỏi trường học.
Cây đại thụ không có đây, yên phận làm một mỹ nữ vẫn tốt hơn.
Gần đây không thích hợp sát sinh.
Vì thế một đám người núp trong tối đợi, từ sáng sớm cho đến khi trời đầy sao, nhưng vẫn không thấy người đâu.
Con đường này chúng mai phục là con đường mà cô nhất định phải tới trường.
Tại sao cô vẫn chưa tới?
Những người mai phục ở phía ngoài trường cũng không thấy cô đi ra.
Vậy cô đi đâu?
Ngải Duy biết được thông tin này từ Tư Không Táp, cũng có chút không hiểu.
Vốn dĩ cô ta muốn dụ Thời Sênh tới chỗ mai phục, nhưng cô ta còn chưa nói được mấy câu, Thời Sênh đã bỏ đi, nên kế hoạch này thất bại.
Nhưng đúng là cô ta đã đi vào trường, và cũng chưa nhìn thấy cô ta đi ra.
“Tư Không, liệu cô ta có gϊếŧ người nữa không?” Ngải Duy hơi sợ hãi, chuyện phát sinh gần đây quá tàn nhẫn.
Trong trường, thường xuyên có người bị ma cà rồng hút máu, mà đều là những người thân quen với cô, nhìn thấy những người vừa mới hôm qua thôi vẫn còn cười đùa với mình, vậy mà ngày hôm sau đã năm im, gương mặt trắng bệch trên đất, Ngải Duy sợ hãi tột cùng.
Đây như âm mưu nhằm vào cô, người phía sau đang hù dọa cô.
Mà sau đó lại có người quay được, người kia chính là Di Nại.
Cô sớm đã nghi ngờ cô ta, có thể tự do ra vào trường học, lại còn có mâu thuẫn với cô, chỉ có thể là cô ta.
Tư Không Táp ôm chặt Ngải Duy, nhẹ nhàng vỗ về phía sau lưng cô, “Đừng sợ, có anh đây, cô ta sẽ không làm hại em được đâu.
”
Ngải Duy vùi đầu vào lòng Tư Không Táp, “Cảm ơn anh, Tư Không.
”
“Đồ ngốc, em là bạn gái của anh, bảo vệ bạn gái không phải là trách nhiệm của anh sao?”
Ngải Duy nín khóc mỉm cười.
…
Mấy ngày tiếp theo cũng không đến trường, chỉ quanh quẩn một lúc ở phía ngoài trường.
Đám người canh gác giám sát ở gần đây cũng không ít.
Nhưng trước đây cô luôn vùi mình trong thế giới của mình, xảy ra chuyện gì cũng hoàn toàn không biết.
Lương Cách thấy điện thoại của Thời Sênh khi đang ăn cơm tối, cô thấy số điện thoại trên màn hình nhưng không lập tức bắt máy.
“Cách Cách, sao không nghe điện thoại?” Bà Lương nhìn con gái, mặt đầy vẻ thắc mắc.
Lương Cách tắt chuông điện thoại, cười trấn tĩnh, “Số lạ, có lẽ là tiếp thị ạ.
”
Nghe thế, bà Lương hơi chán ghét, “Đám người đó bây giờ đúng thật phiền phức chết đi được.
”
Hiển nhiên là bị những cuộc gọi tiếp thị làm phiền, bực bội.
Ăn cơm xong, Lương Cách cầm điện thoại quay về phòng, cô tháo chiếc điện thoại mới mua, rồi lắm sim mới, ấn số bấm gọi đi.
Lương Cách đi vào phòng vệ sinh, mở vòi nước, bên đó cũng có tiếng nhận cuộc gọi.
“Chị, có người giám sát em, nói ngắn gọn là, gần đây ở trường phát sinh rất nhiều vụ hút máu, có người quay được video chị đang hút máu, bây giờ Đồng minh gì gì đó muốn tới trường bắt chị.
”
“Nhà em ở đâu?” Cuộc điện thoại không hỏi vấn để khác, mà lại hỏi một câu chẳng liên quan gì.
“Số 37, Đường Thiên Minh.
” Mặc dù Lương Cách thấy lạ, nhưng vẫn nói địa chỉ với cô.
Gia cảnh Lương Cách cũng không tệ, họ ở trong một căn biệt thự độc lập.
Lúc Thời Sênh đến bên ngoài căn biệt thự, quả nhiên cô phát hiện bên ngoài đang có người giám sát.
Thời Sênh gửi tin nhắn hỏi