Cuối cùng vẫn phải do Thời Sênh đứng ra an ủi Lương Cách.
Đợi khi mọi người ngồi xuống, Lương Cách mới nhìn rõ được khuôn mặt của Thụy Y.
Không biết cô ấy nghĩ cái gì, sắc mặt đột nhiên trở nên kích động, “Anh…”
“Tôi đã xin lỗi cô rồi, cô còn muốn làm gì nữa?” Thụy Y tỏ ra bực bội.
“Không…” Lương Cách bị Thụy Y làm cho thấy hơi xấu hổ, rút người trở về bên cạnh Thời Sênh, nhưng ánh mắt vẫn cứ nhìn về hướng Thụy Y.
“Tiểu công chúa, anh nói em nghe…” Thụy Y chuyển mắt nhìn Thời Sênh, con ngươi lập tức trở nên dịu dàng hẳn, sau đó nói liên hồi.
Thời Sênh yên lặng lắng nghe, thỉnh thoảng hỏi lại vài câu.
Khắc Nhĩ không đến, nghe nói đã đi lên tiền tuyến.
“Em nói gì?” Thụy Y đột nhiên đứng phắt dậy, khuôn mặt tràn đầy sự phẫn nộ.
Lương Cách vốn đang ngẩn ra cũng bị dọa giật mình, khuôn mặt ngơ ngác nhìn qua, nhưng đối diện cô lại là đôi mắt tràn đầy sự phẫn nộ.
“Biến đổi cô ấy.”
“Tiểu công chúa, em bảo anh biến đổi một con người?” Giọng Thụy Y lại cao hơn không ít, “Hơn nữa lại là một kẻ vô cùng yếu đuối?”
Thời Sênh: “…”
Muốn biến đổi loài người thì phải uống máu của họ, cô làm không được, cô cũng không muốn Tây Ẩn đụng đến người khác, nhưng cô nàng này cứ quấn lấy cô, cô chỉ đành nghĩ đến Thụy Y.
“Vậy em đi tìm cha nuôi thôi, sau này anh lại có thể có thêm một cô em gái…”
“Không được!” Hắn không cần em gái gì hết!
Lương Cách vẫn ngơ ngác, chị Di Nại nói biến đổi, là biến đổi cô sao?
Cùng với người đàn ông trước mặt?
Cuối cùng, tuy Thụy Y không tự nguyện, nhưng vẫn đồng ý thực hiện.
Ai kêu cô ấy là Tiểu công chúa mình thương yêu nhất.
Từ đầu đến cuối Lương Cách vẫn ngơ ngác không hiểu gì, đến khi chỉ còn một mình trong một căn phòng với Thụy Y, cô mới bừng tỉnh.
Tại sao chị Di Nại không biến đổi cô?
Cô muốn chị Di Nại ra tay biến đổi cô cơ…
“À, nếu anh không muốn thì thôi vậy, để tôi đi nói với chị.” Lương Cách vừa nói vừa hướng về phía bên ngoài.
Cô cũng không muốn tí nào.
Hu hu hu, chị Di Nại, chị lừa em rồi!
Thụy Y ấn mạnh cửa phòng, “Bây giờ hối hận thì đã muộn rồi!”
Hắn kéo tay Lương Cách, ấn cô vào tường, khuôn mặt đẹp trai phóng to trước mặt, cổ cô đột nhiên đau nhói, tiếng nuốt văng vẳng bên tai.
Cơ thể cô mềm nhũn, Thụy Y vì muốn hút máu dễ dàng hơn, nên đành phải giữ eo cô, không cho cô trượt xuống dưới.
Cô có thể nhìn thấy một bên mặt của hắn, da mặt trơn bóng gần như nhìn không thấy lỗ chân lông, nhẵn mịn như ngọc.
Tầm nhìn Lương Cách đột nhiên trở nên mơ hồ, nước mắt cũng rơi xuống.
Cô dường như có thể nghe thấy người đàn ông đó bực mình nói gì đó, nhưng cô không nghe rõ, mọi thứ trước mắt hoàn toàn tối đen.
Đợi khi cô tỉnh lại, trong phòng chỉ còn mình cô, cô sờ lên cổ, chỗ đó rất trơn bóng, không hề có bất kỳ vết thương nào, dường như chuyện xảy ra lúc nãy chỉ là giấc mơ.
Nhưng cô biết, đó không phải là mơ.
Thời Sênh đang ở bên ngoài đợi cô.
“Thế nào rồi? Có thấy chỗ nào không ổn không?”
Lương Cách ngơ ngác lắc đầu.
“Bây giờ em cũng là Huyết Tộc rồi phải không?” Cô nhìn Thời Sênh, cánh môi trắng bệch mấp máy.
“Đúng vậy, Thụy Y biến đổi cũng không thua kém gì chị, dù sao anh ấy cũng là Huyết Tộc đời thứ bảy.”
“Người đàn ông đó tên là Thụy Y?” Vẻ mặt Lương Cách ngày càng ngơ ngác hơn.
“Sao vậy?” Từ nãy đến giờ cô em này hơi kỳ lạ rồi đó.
Lương Cách nhìn Thời Sênh, mở miệng, nhưng sau đó chỉ lắc đầu, cô nặn ra một nụ cười với Thời Sênh, “Cảm ơn chị.”
Thời Sênh không phải là một người hay tò mò, Lương Cách đã không nói thì cô cũng sẽ không hỏi nhiều, cầm lấy tay Tây Ẩn xuống lầu, “Về thôi!”
…
Quốc gia đàm phán không thành công, cuối cùng chỉ có thể đánh.
Nhưng đội quân Huyết Tốc đã sớm phát triển đến một trình độ nhất định, tuy càng về sau năng lực càng kém, nhưng dù sao cũng mạnh hơn nhiều lần so với người bình thường.
Sau cùng Huyết Tộc giành được thắng lợi, Thời Sênh lại không làm gì với loài người, cũng chẳng quản lý họ.
Thân ai nấy lo, Huyết Tộc quản lý Huyết Tộc, loài người quản lý loài người.
Cô chỉ ban hành vài điều cấm.
Không được tự ý gϊếŧ hại con người.
Không được tự ý biến con người thành Huyết Tộc.
Khi khắp thế giới đều là Huyết Tộc, họ sở hữu sinh mệnh vĩnh cửu.
Khi người bên cạnh luôn trẻ trung, mà họ thì đang dần già đi, thì những người vốn vững tin rằng loài người mới là chính đạo sẽ không thể không dao động.
Nhưng mệnh lệnh của Vua Huyết Tộc vẫn còn sừng sững ở đó, Huyết Tộc không thể