Úc Tửu đưa Thời Sênh tới một nghĩa trang.
Mưa tí ta tí tách rơi xuống, xối rửa bậc thềm.
Úc Tửu đỡ Thời Sênh đi lên, cuối cùng dừng ở trước một ngôi mộ.
Trên mộ là một ông già rất hoà nhã.
“Cô ấy là cháu gái của La Sâm.” Úc Tửu từ từ mở miệng, “Anh đã gϊếŧ cha cô ấy, ba năm trước.”
La Sâm là vua của vương quốc ngầm ở nước ngoài.
Úc Tửu gặp ông ấy, không có cảnh kinh tâm động phách, rất bình thường.
Cái chết của mẹ Úc Tửu, gây cho anh sự kíƈɦ ŧɦíƈɦ rất nghiêm trọng.
Khi ra nước ngoài, anh đã có bệnh tâm lý.
Úc Hành Vân đưa anh ra nước ngoài, là để chữa bệnh.
Bên ngoài bệnh viện có con sông, Úc Tửu thường trốn y tá, lẻn tới bờ sông.
Anh gặp được La Sâm ở đó.
La Sâm thường câu cá ở đó.
Ban đầu Úc Tửu chỉ là ngồi ngây ra ở bên cạnh, La Sâm cũng không để tâm tới việc thêm một anh bạn.
Cho tới ngày hôm đó, Úc Tửu đột nhiên phát bệnh, đi xuống sông, sắc mặt La Sâm u ám xách anh lên.
Úc Tửu nhớ tiếng Trung lưu loát mà ông ấy dùng để quát mắng anh, “Tí tuổi đầu tự tử cái gì? Mẹ cậu sinh cậu ra không phải để cậu đi chết.”
Có lẽ là câu nói này đã làm lay động tới Úc Tửu, anh ngây ra nhìn ông ấy.
Sau đó La Sâm đưa anh về chỗ mình ở.
Ở đó, La Sâm làm cho anh một bữa cơm rất đơn giản.
Ăn cơm xong, La Sâm đưa anh về bệnh viện, người của bệnh viện đã tìm sắp phát điên lên rồi.
Trước khi đi, Úc Tửu đột nhiên kéo La Sâm hỏi, “Cháu còn có thể đi tìm chú không?”
“Đương nhiên có thể.” La Sâm không biết nói gì với y tá, từ đó về sau anh chỉ cần mỗi ngày nói với y tá một tiếng, là có thể rời khỏi bệnh viện khiến anh cảm thấy kìm nén đó.
Úc Hành Vân rất bận, Úc Tửu cơ bản đều ở bệnh viện một mình.
La Sâm giống như một trưởng bối, một trưởng bối đồng hành cùng anh.
Úc Tửu hàng ngày đều đi tìm ông ấy.
La Sâm ấy sẽ kể cho Úc Tửu một vài truyền thuyết cổ xưa, cũng sẽ nói một vài việc ở thành phố này, sẽ cùng anh ăn cơm.
Lần đầu tiên phát hiện thân phận của La Sâm, là năm anh 13 tuổi, khi anh đi tìm ông ấy phát hiện phòng không khóa, liền tự mình đẩy cửa vào.
Trước đây La Sâm vắng mặt, anh cũng tự vào, nhưng lần này lại khác, anh vừa vào đã bị người ta uy hϊếp.
Anh nhìn thấy La Sâm đem theo vài người vội tới, người uy hϊếp anh đó chết trước mặt anh.
Anh không sợ.
Chỉ cảm thấy máu sôi lên, giống như có thứ gì đó muốn phá kén mà ra.
Cuộc sống mơ màng của anh giống như tìm được điểm sáng, điểm sáng khiến anh say mê.
Anh lần đầu tiên xin La Sâm, để ông ấy đưa mình bước vào nơi bóng tối đó.
La Sâm ban đầu thì từ chối, nhưng ông ấy phát hiện Úc Tửu tự tiếp xúc sau lưng ông, nên chỉ có thể giữ anh bên cạnh.
Úc Tửu được bệnh viện chứng minh khỏi bệnh.
Anh nói với Úc Hành Vân anh muốn đến nước khác học tập.
Úc Hành Vân vốn bận, khuyên mấy lần, cũng đành để anh đi rồi.
Dùng lời của La Sâm để nói… Anh trời sinh chính là ăn bát cơm này.
Úc Tửu ở bên cạnh La Sâm năm năm.
Năm năm này, anh thậm chí còn được La Sâm coi trọng hơn con trai mình.
Úc Tửu tới cuối cùng mới biết, La Sâm từ khi vừa bắt đầu đã nhìn trúng năng lực của anh.
Con trai của La Sâm không ra sao cả, ăn uống cờ bạc, đầu óc đơn giản, không qua nổi cám dỗ.
Vương quốc bóng tối to lớn này của La Sâm không thể giao cho anh ta.
Sự xuất hiện của Úc Tửu, khiến ông ấy nhìn thấy được hy vọng, khiến ông ấy cảm thấy đế quốc của mình sẽ không hủy trong nay mai.
Cho nên ông ấy đã dẫn dụ Úc Tửu vào cái tròng bố trí sẵn, để anh phát hiện sự khác biệt của mình.
Năm Úc Tửu 19 tuổi về nước, La Sâm đã bệnh một khoảng thời gian.
Một năm sau, anh đã trải qua thử thách của La Sâm, thăm dò ám sát các nơi.
Cuối cùng anh cũng thừa kế vị trí này từ trong tay La Sâm.
Thân là con trai duy nhất của La Sâm, đương nhiên không cam tâm, ba lần bảy lượt muốn kéo anh xuống ngựa.
Úc Tửu từng đồng ý với La Sâm, chỉ cần anh ta không