Nhiệm vụ liên hoàn lần này chỉ có mười mấy vòng, Thời Sênh rất nghi ngờ Hệ thống không có chỗ phát nhiệm vụ.
Quay trở lại không gian hệ thống, Thời Sênh tiếp tục hoạt động thường ngày: “Chém màn hình”.
Hệ thống không dám lên tiếng.
Chờ Thời Sênh chém xong, nó liền lập tức hiển thị số liệu của Thời Sênh.
Họ tên: Thời Sênh
Giá trị làm người: -147000
Giá trị sinh mệnh: 40
Tích lũy: 30000
Cấp nhiệm vụ: B
Đánh giá nhiệm vụ: 95
Nhiệm vụ ẩn giấu: hoàn thành
Phần thưởng nhiệm vụ ẩn giấu: Điểm tích lũy 2000
Nhiệm vụ phụ tuyến: Hoàn thành
Thưởng nhiệm vụ phụ tuyến: Điểm tích lũy 4000
Đạo cụ: ‘Vương miện Nữ vương’, ‘Trái tim Quỷ vương.’
Woa! Giá trị làm người không bị trừ, còn tăng nữa?
Bản cô nương đã làm chuyện lớn gì ích nước lợi dân thế?
[Dương Hoài Nhân và mỏ kim cương nguyên sinh.] Hệ thống ngoan ngoãn trả lời.
Thời Sênh cười chế giễu một tiếng, “Cuối cùng Thẩm Giai Âm và Doãn Mạch thế nào?”
[Thẩm Giai Âm cả đời đều bị người khác giam giữ, lợi dụng ngón tay vàng của cô ta để kiếm tiền cho gia tộc.
Còn Doãn Mạch… bị Úc Tửu làm cho tàn phế.]
Thời Sênh nhíu mày.
Sao chuyện này cô lại không biết.
Doãn Mạch hẳn là không dễ gϊếŧ như vậy?
[Đúng vậy, Úc Tửu có một khoảng thời gian rất yên tĩnh.
Cô không phát hiện ra sao?] Hệ thống nhắc nhở Thời Sênh.
Thời Sênh suy nghĩ một hồi, sau khi bọn họ kết hôn không lâu, đúng là Úc Tửu có một khoảng thoài gian vô cùng yên ắng.
Hắn không nói những lời khêu gợi với cô, cũng không quấn lấy cô đòi ‘tạo người’.
Thời gian đó công ty cũng rất bận, cô thấy hắn có cái gì đó không đúng lắm, nhưng cô cũng không để tâm đến hắn.
[Ký chủ, bây giờ cô muốn nói gì không?]
Nói cái gì?
Bản cô nương thì có gì muốn nói với mi chứ.
Một câu hỏi ngu ngốc.
[…] Ký chủ, cô cứ như vậy, có tin là tôi sẽ khiến cô không tìm thấy Phượng Từ hay không.
[Có muốn vào không gian tiếp theo không…]
[Bắt đầu dịch chuyển…]
…
Thời Sênh tròn mắt nhìn vào khoảng tối, xung quanh trở lên yên lặng, chỉ có tiếng hơi thở của một mình cô.
“Haiz….”
Thời Sênh hít một hơi lạnh, phía trước mặt mình là một khoảng tối đen, chẳng nhìn thấy thứ gì cả.
Cơn đau xé nát khiến cô suýt chút nữa không chịu nổi mà phát ra thành tiếng.
Cô thò tay ấn ấn, đau đến mức cô cắn chặt môi.
Lần này, vừa tới đã bị thương, đau quá!
Ánh mắt Thời Sênh dần quen với bóng tối, loáng thoáng có thể nhìn rõ xung quanh.
Cô đang ở trong một căn phòng, xem ra có lẽ là thời cổ đại.
Thời Sênh hít một hơi thật sâu, rồi nằm xuống, bắt đầu tiếp thu kịch bản.
Đây là một câu truyện giang hồ ngược luyến.
Nữ chính tên Bạch Lạc, là đại tiểu tư của Tàng Kiếm Sơn Trang.
Lén lút chạy ra ngoài Tàng Kiếm Sơn Trang, kết quả là nữ chính gặp được nam chính Phó Diệc Vân.
Ngay lập tức, nữ chính đem lòng ái mộ nam chính từ cái nhìn đầu tiên.
Nhưng trong lòng nam chính Phó Diệc Vân lại có ánh trăng sáng, hắn không thể nào quên được ánh trăng sáng.
Nữ chính kiên trì ngược tâm âm thầm chờ đợi.
Cuối cùng ánh trăng sáng trong lòng nam chính tự gây chuyện, khiến nam chính biết mình đã yêu nữ chính.
Nhưng lúc này nữ chính đã rất đau khổ, do đó nam chính bắt đầu theo đuổi ngược lại.
Nữ chính hồi tâm chuyển ý, cuối cùng hai người có được kết cục viên mãn.
Nguyên chủ Vô Tranh, không phải ánh trăng sáng, cuối cùng tự gây chuyện tự chuốc họa trong trái tim của nam chính.
Giang hồ phân ra thành hai phái Chính – Tà, Vô Tranh thì chắc chắn thuộc về Tà phái.
Cô ấy là cô nhi, sư phụ là Dược bà bà.
Dược bà bà là thần y rất nổi tiếng trong giang hồ, nhưng Vô Tranh lại đam mê với Độc.
Do cô ấy rất xinh đẹp, không ít người dòm ngó đến dung mạo của cô, nên Vô Tranh phải dùng độc dược để tự bảo vệ mình.
Trong giang hồ lại đồn thổi cô nham hiểm, thủ đoạn độc ác, là tà môn ngoại đạo.
Tuy các Danh môn Chính phái coi thường cô, nhưng lại kiêng dè độc thuật trên người cô, nên không ai dám đắc tội.
Ngay từ đầu, Vô Tranh đã không giải thích, cũng có người giả vờ tin cô, sau đó nhân cơ hội để muốn lấy mạng cô, hoặc là muốn có được thân thể của cô.
Vô Tranh đã từng bị lừa một lần, sau đó không bao giờ tin đám chính nhân quân tử tự xưng là danh môn chính phái nữa.
Bi kịch của cô bắt đầu từ khi gặp phải ánh trăng sáng trong lòng nam chính.
Cô thấy ánh trăng sáng kia là một cô gái, nên đã động lòng cứu cô ta một mạng.
Ai mà biết được rằng, ánh trăng sáng kia lại cài người cướp lấy thân thể của cô, cướp đi Hàn Nguyệt Kiếm trên người cô.
Vô Tranh đương nhiên muốn truy sát ánh trăng sáng.
Ánh trăng sáng tìm gặp nam chính là điều chắc chắn.
Ánh trăng sáng khóc lóc kể lể với nam chính.
Nam chính không phân rõ trắng đen phải trái nên đã báo thù cho ánh trăng sáng.
Vô Tranh đối đầu với nam chính, thắng được mới là lạ!
Vô Tranh là nữ phụ phản diện đầu tiên bị tiêu diệt.
Trong cốt truyện nhất định sẽ không viết chuyện mà ánh trăng sáng làm, chỉ viết mấy tình tiết kiểu ánh trăng sáng gặp