Tô Mộ Viễn nhìn lại ảnh chụp, góc độ này đúng là cô ta không thể thực hiện được.
Hắn cầm di động, ở trong phòng so so một chút, cuối cùng tìm thấy một cái máy quay mini nhỏ xíu ở trong chậu hoa.
Tô Mộ Viễn trầm mặt ra lệnh cho người đi thăm dò.
Ôn Kiều đã mặc xong quần áo, mặt ra vẻ trấn định, nói: “Tô tiên sinh, chuyện hôm qua chúng ta cứ coi như tình một đêm, ra khỏi cửa này chúng ta coi như không ai biết ai.
”
Tô Mộ Viễn cười lạnh, “Cô cho rằng cô có thể ra khỏi cánh cửa này được à?”
“Anh định làm gì…” Chỉ ngủ với nhau thôi mà hắn định gϊếŧ người diệt khẩu sao?
Một hồi lâu sau, Ôn Kiều mới hiểu ra ý của Tô Mộ Viễn là nói tới đám chó săn.
Không chỉ công khai người trong ảnh còn công khai cả địa chỉ.
Vì thế, chắc chắn bên ngoài có không ít chó săn đang rình.
…
Ảnh chụp nhanh chóng bị Tô Mộ Viễn cho người hạ xuống, nhưng vẫn không ngăn được người người bàn luận.
Biểu hiện của Ôn Kiều trong “Nắng gắt” cũng bị lôi ra soi.
Ôn Kiều lại lên top search.
Nhưng lần này tít giật cũng không được lâu đã bị đè ép xuống.
#Nghi án Lam Thâm mang thai.
#
Thời Sênh vừa nhìn thấy tiêu đề này lập tức sững sờ.
Cô đưa Cố Trì tới bệnh viện kiểm tra định kỳ, không rõ bị ai chụp được, nói hươu nói vượn một hồi liền chụp lên đầu cô cái mũ mang thai.
“Thâm Thâm, chúng ta cần phải nói chuyện.
” Bên kia điện thoại, Thời Sênh có thể nghe thấy âm thanh nghiến răng ken két của Trần Nguyên.
“Chị Trần… em vô tội nha.
” Cô và Cố Trì còn chưa lên giường, mang thai cái quỷ gì?
Trần Nguyên cố gắng để mình không phát hỏa, “Em một ngày không lên top đầu thì không thoải mái đúng không? Em không có chuyện gì tốt hơn để lên báo à?”
Nhìn mà xem gần đây cô ấy đã làm những gì chứ?
Sớm hay muộn chị cũng bị bệnh tim vì nghệ sĩ nhà mình mất thôi.
Sểnh ra một cái là hố chết cấp trên.
“Nhưng mà em cũng không bị bôi đen mà…” Thời Sênh biện giải.
Không những không bị bôi đen mà còn được rắc đầy phấn hồng.
Danh hiệu nam thần của cô cũng không phải nói chơi.
“Chị không nói với em nữa.
Nếu em còn tiếp tục làm chuyện gì đó sau lưng chị, nhất định chị sẽ nhận cho em số vai diễn đủ cho em làm việc trong năm năm.
” Trần Nguyên nói một cách độc địa rồi cúp máy.
Diễn năm năm…
Chị Trần, chị thắng rồi!
Trần Nguyên nhanh chóng đưa ra lời bác bỏ tin đồn, nhưng dù sao Thời Sênh cũng đã lên đầu đề rồi.
Còn có người trên mạng hỏi cô và Cố Trì dự định khi nào sẽ sinh khỉ con.
Thời Sênh tỏ vẻ…
Cô không sinh khỉ.
Dù có đột biến gen cũng không thể làm cho con người lập tức thoái hóa về loài vượn được.
Cố Trì ngồi bên cạnh chơi trò chơi, Thời Sênh kéo qua hôn loạn một trận.
Cố Trì để cô hôn tùy tiện hôn, một hồi lâu sau mới chậm rãi đáp lại cô.
“Sau này anh muốn làm gì?” Thời Sênh buông Cố Trì ra, chống thân mình nhìn xuống hắn.
Cố Trì im lặng một hồi rồi mới gằn từng chữ một: “Cùng em ở một chỗ.
”
“Ngoại trừ cái này?”
Đáy mắt Cố Trì hơi mê man, một hồi lâu sau mới lắc đầu: “Không có nữa.
”
Thời Sênh: “…”
Con hàng này thật sự không có khát vọng và chí hướng gì.
Quên đi, cô nuôi hắn cũng chẳng sao.
Hắn thích thế nào thì mặc kệ hắn đi.
Thời Sênh hôn bẹp một cái lên mặt hắn, “Ra ngoài đi dạo thôi.
”
Cố Trì không thích lắm, nhưng thấy vẻ mặt “không đi anh chết với em” của Thời Sênh, cuối cùng hắn vẫn chậm chạp đi thay quần áo.
Chuẩn bị để vận động mỗi buổi tối.
Đi dạo quanh tiểu khu vài vòng, Cố Trì không muốn đi tiếp nữa.
Hắn cuộn người trên sô pha, ôm hai chân, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Thời Sênh đang ngồi gọi điện thoại.
Hắn quay đầu, nhìn cô trong chốc lát, sau đó rời khỏi ghế đi tới bên người Thời Sênh.
Trước ánh mắt nghi hoặc của cô, hắn ôm Thời Sênh vào lòng, sau đó bắt đầu chơi game.
Thời Sênh: “…”
“Em có muốn diễn xuất nữa hay thôi đây… Thâm Thâm, em có đang nghe chị nói không thế hả?” Trần Nguyên quát lên qua điện thoại.
“Có.
” Thời Sênh đáp một tiếng, “Nhưng vai này không thích hợp với em…”
Trần Nguyên tiếp tục quát: “Cái gì mà không thích hợp, chẳng phải trước đây em toàn diễn những vai này sao?”
“Giờ em thích những nhân vật như trong “Nắng gắt” ấy, chị không biết em hợp nhất với mấy nhân vật soái khí à?”
Trần Nguyên im lặng tới nửa ngày, Thời Sênh nghĩ chắc chị ấy đang muốn tìm một tổ hợp từ để tổng sỉ vả mình.
“Em chỉ là một cô gái, đòi soái khí cái quỷ gì.
Nhân vật như thế không phải lúc nào cũng tìm được, em định tự đi viết kịch bản cho mình à? Gần đây em gây náo loạn cũng đủ rồi, ngoan ngoãn quay