“Em gái.” Diệp An là người chạy tới bên Thời Sênh đầu tiên.
Thời Sênh đưa Diệp Nhiên cho nó, Diệp An ôm lấy Diệp Nhiên như ôm lấy một cục vàng.
Cảnh Chỉ đẩy hai người kia ra, vọt tới trước mặt Thời Sênh, ánh mắt nhìn cô từ trên xuống dưới một lượt.
“Hề Hề.”
“Vâng.”
Cảnh Chỉ ôm lấy cô, hơi siết lại, giọng hơi khàn, “Sau này đừng làm những chuyện khiến anh lo lắng nữa.”
Lúc sét đánh xuống, hắn cảm thấy trái tim của mình cũng như bị đánh cho vỡ tan tành.
“Vậy anh có thích em không?”
Thời Sênh cảm thấy hắn hơi cứng người, sau một lúc mới trả lời: “Anh thích em, như anh trai thích em gái.”
Thời Sênh: “…”
Phượng Từ không yêu ta nữa!
Chia tay!
#Ký chủ lại cố tình gây sự#
“Hạ Thư, cậu không thấy Cảnh thiếu và Cảnh Hề có gì đó lạ lạ sao?” Chúc Phong nhỏ giọng hỏi Hạ Thư.
Hạ Thư liếc hắn một cái.
“Tôi thấy cậu cũng lo lắng lúc lôi kiếp giáng xuống mà.”
“…” Lôi kiếp là cái gì? Có ăn được không? “Cảnh thiếu hình như đã quá mức lo lắng cho Cảnh Hề rồi?”
“Thì bọn họ là anh em mà.”
“Không phải kiểu lo lắng giữa anh trai em gái đâu.” Chúc Phong vò đầu nửa ngày cũng không biết dùng từ nào để hình dung, hắn thực sự không có tí máu văn chương nào, “Vừa rồi cậu không nhìn thấy à? Nếu chúng ta không ngăn lại thì Cảnh thiếu đã lập tức vọt vào rồi.”
“Trước đó cậu cũng đã nói rằng Cảnh thiếu rất quan tâm Cảnh Hề còn gì.”
Chúc Phong: “…”
Đúng là Cảnh thiếu rất quan tâm tới Cảnh Hề, nhưng mà… hắn cứ cảm thấy có gì đó là lạ.
Nhất định là bởi vì cảm giác xa lạ mà Cảnh Hề mang tới cho hắn.
Chúc Phong lại vò đầu bứt tai, rốt cuộc phải làm sao để Cảnh Chỉ tin hắn đây, rằng Cảnh Hề này không còn là Cảnh Hề trước kia nữa?
“Cảnh thiếu rất rõ ràng trong lòng.” Hạ Thư nhìn cái liền biết Chúc Phong đang nghĩ gì.
Chúc Phong trừng mắt nhìn hắn, rốt cuộc cậu là người của bên nào hả?
Hạ Thư nhìn thẳng vào hắn, tỏ vẻ “những gì tôi nói đều là sự thật, cậu trừng mắt cũng không có tác dụng gì đâu”.
…
Động tĩnh vừa rồi lớn như thế, Cảnh Chỉ phải đi xử lý cục diện rối rắm này một chút.
Thời Sênh đi vòng quanh xe thu dọn những linh thạch mà cô bỏ ra để bày trận.
Mấy thứ này không phải chỉ dùng được một lần, còn có thể dùng cho những lần sau.
Đang chuẩn bị nhặt viên cuối cùng lên, một bàn tay đã giành trước lấy, nhặt linh thạch lên kiểm tra.
Thời Sênh hơi ngẩng đầu, Hạ Thư cầm viên đá trong tay, nhìn cô: “Cô là người tu tiên?”
Ngữ khí của hắn rõ ràng không phải câu hỏi mà là câu khẳng định, như đang trần thuật một câu chuyện có thật.
“Không phải.” Thời Sênh cướp linh thạch lại, không cần linh lực để xác nhận Phượng Từ nữa, cô không có việc thì đi tu tiên làm quái gì, có bệnh chắc.
Rõ ràng Hạ Thư không tin, “Vậy tại sao cô biết tụ linh trận?”
“Không học cũng biết.” Thời Sênh bỏ linh thạch vào lại trong hộp.
“Thiên tài, có hiểu không?”
Hạ Thư: “…” Đột nhiên hắn lại hiểu được cảm giác của Chúc Phong mỗi lần bị hắn nhìn mà không nói gì như thế này.
Hắn nhìn Thời Sênh ôm một cái hộp chứa đầy linh thạch đủ các màu khác nhau, mắt hơi lóe lóe, nhưng không tiếp tục hỏi nữa.
Thời Sênh nhìn Hạ Thư rời đi, chớp chớp mắt.
Sao Hạ Thư này lại biết người tu chân?
Xem ra ở thế giới này cũng có người tu chân, hơn nữa thành tựu cũng không thấp, nếu không tại sao linh khí ở đây lại dư thừa như thế?
Tuy rằng không thể so được với các thế giới tu chân, nhưng so với những thế giới hiện đại cằn cỗi thì có thể nói linh khí ở thế giới này khá tốt rồi.
Thời Sênh thu thập mọi thứ, cẩn thận kiểm tra một lần, chắc chắn không để quên cái gì mới lại đi về phía địa phương ồn ào trước mặt.
Xe chặn đường đã được dời đi nhưng tường đất vẫn còn ở đó, lúc Thời Sênh đi tới, người trong đội ngũ đều nhìn cô với ánh mắt quỷ dị, cũng không có ác ý gì, chỉ là tò mò đánh giá, nghiên cứu mà thôi.
“Chúng tôi cũng không biết.” Cảnh Chỉ đáp với vẻ lạnh lùng, “Đội trưởng Hàn, tôi chỉ có thể nói với anh thế thôi.”
Hàn Dự biết đối phương chỉ trả lời cho có lệ, nhưng cấp dưới của hắn ở căn cứ đã báo, nói người này thực lực rất mạnh, không nên kết thù.
“Quấy rầy rồi.” Hàn Dự hơi gật đầu, mang người rời đi.
Mộc Hâm chần chừ một chút, cuối cùng vẫn tiến lên nói chuyện: “Học trưởng Cảnh Chỉ, lần trước anh không sao chứ?”
“Cô là ai?”
Tuy rằng Mộc