Tất cả mọi người đều biết tổng tài phá sản Liễu Sênh Ca có bệnh.
*
“Con đàn bà độc ác, bắt lấy cô ta, đừng để cô ta chạy.”
“Trả lại tiền!”
“Đồ đàn bà độc ác mau trả tiền, trả lại tiền mà chúng tôi kiếm bằng mồ hôi công sức của mình.”
Thời Sênh bị người ta xô đẩy, nắm tóc, đau đến mức đang từ trạng thái mơ hồ lập tức tỉnh táo lại.
Rất nhiều người vây trước mặt cô, những khuôn mặt mặt phẫn nộ giơ tay lôi lôi kéo kéo, người ta vừa kéo tay cô, vừa véo lại vừa miết, có người còn véo eo và ngực cô, đã thế còn ấn một cái làm cho cô đau đến mức suýt hét lên.
Ta… fuck!
Cảnh này thật sự là quá đủ rồi!
Kiếm! Kiếm của ông đâu?
Thời Sênh vẫn chưa kịp rút kiếm ra, một đám người đã nhào tới, tách đám người gây sự ra rồi vội vàng hộ tống Thời Sênh đi vào trong tòa cao ốc gần đó.
Bọn người này đưa Thời Sênh vào thang máy, sau đó đi vào một văn phòng, cuối cùng chỉ còn một cô gái ở lại.
Cô gái lo lắng nhìn Thời Sênh,”Liễu tổng, chị không sao chứ? Có cần gọi bác sĩ không?”
Thời Sênh bình tĩnh xua tay,”Em ra ngoài trước đi.”
“Liễu tổng…”
Thời Sênh lạnh lùng nhìn, cô gái liền cúi đầu,”Dạ.”
Thời Sênh nhìn thấy có phòng nghỉ ở bên cạnh liền chống thân mình đi qua đó, sau khi khóa cửa lại liền tựa vào tường và ngồi bệt xuống.
Cô hít thở, lấy máy tính bảng ra.
“Tiếp nhận cốt truyện.”
[… Chuẩn bị gửi.] Không, tôi không hề muốn gửi, thật đó!!!
Đây là một thiên tiểu thuyết đô thị nam tần* về đám đàn ông được gọi là ngựa giống.
*tiểu thuyết nam tần: truyện lấy nhân vật nam làm chủ chốt, một mình có thể qua lại với nhiều cô gái
Diệp Phong, một sinh viên nghèo, vì bề ngoài đẹp nên có cô bạn gái là hoa khôi của trường.
Cô bạn gái này vốn rất mê tiền, lúc biết hắn là một sinh viên nghèo, liền đá đít hắn.
Diệp Phong thất tình chạy đến bờ sông uống rượu, không may ngã xuống sông, đợi khi có người cứu được hắn, tỉnh dậy thì thấy trong điện thoại có một ứng dụng kỳ lạ “Tự Tu Dưỡng Thành Đại Gia”.
Diệp Phong phát hiện nhiệm vụ mà ứng dụng phát ra là khiến hắn tiêu tiền, và tiền ảo trong ứng dụng có thể chuyển đổi thành nhân dân tệ ngoài đời thật.
Hắn phải hoàn thành nhiệm vụ mà ứng dụng tuyên bố, sau đó tích điểm nâng cấp, hắn chỉ cần không ngừng tiêu tiền là được.
Từ đó Diệp Phong bắt đầu bước lên con đường nghịch tập* vả mặt lũ coi thường người nghèo.
*Nghịch tập: phản công.
Con nhà giàu? Xách dép cho tao!
Con quan đời thứ N? Làm đàn em của tao!
Nào là người đẹp tổng tài, ngôi sao hạng A, em gái ngây thơ, sát thủ quyến rũ, cô em hàng xóm,… tất cả đều nhào vào trong vòng tay hắn.
Cuối cùng Diệp Phong sở hữu tam cung lục viện, hoành tráng hơn cả tổng thống một quốc gia.
Rõ ràng là ngựa giống!
Một lời không hợp liền lên giường!
Nguyên chủ Liễu Sênh Ca, con một của nhà họ Liễu, cha mẹ mất sớm, năm nay 24 tuổi, từ nhỏ đã được bồi dưỡng để trở thành một tổng tài, 20 tuổi thừa kế cơ nghiệp gia tộc, được bốn năm, gia tài của cô từ 0 đồng tăng đến tận 9 con số.
Liễu Sênh Ca còn là một tổng tài rất xinh đẹp, nhưng cô gái này lại chỉ muốn tìm người chung tình với mình.
Lúc đầu, quả thật Diệp Phong cũng một lòng một dạ, nhưng lúc sau gặp quá nhiều cô gái, hắn bắt đầu nổi thói trăng hoa.
Hắn giấu Liễu Sênh Ca, ở bên ngoài lén lút với cô gái khác, còn ngủ với nhau rồi bị cô tóm được, không ngờ ả đàn bà kia của Diệp Phong còn lên mặt khuyên Liễu Sênh Ca.
Ả nói, đàn ông tốt như Diệp Phong, họ không ngại có chung một chồng, còn đồng ý cho Liễu Sênh Ca làm bà lớn.
Liễu Sênh Ca là một người mạnh mẽ, nói một không hai, gặp chuyện như vậy liền trực tiếp cho cô ả một bạt tai.
Cô gái đó về mách với Diệp Phong, lúc ấy hai người này còn đang trong gia đoạn nồng nhiệt, vì vậy Diệp Phong nổi nóng đi tìm Liễu Sênh Ca nói lý.
Hai người gây nhau một trận.
Diệp Phong tỏ ra thất vọng về Liễu Sênh Ca.
Diệp Phong cảm thấy cô gái khác có thể chấp nhận, sao sao Liễu Sênh Ca không thể chấp nhận việc này?
Đám phụ nữ của hắn ở bên cạnh châm ngòi, hứng thú của Diệp Phong cuối cùng chỉ dừng lại ở thân xác cô mà thôi.
Liễu Sênh Ca vẫn luôn không cho hắn toại nguyện, vì thế hắn cứ