Thời Sênh lập tức ném ánh mắt khinh thường cho Một Sợi Nắng.
Một Sợi Nắng bực tức, tại sao lại khinh thường hắn? Không phục!
Lý tưởng của hẳn chưa đủ vĩ đại sao?
Hiện tại người chơi của toàn sever đã biết tới nơi này đâu.
[Cận] Hoa Mông Mông: Ta dễ bị gϊếŧ thế sao?
Hoa Mông Mông trước đây dễ bị gϊếŧ thế nào cô không biết.
Nhưng từ hôm nay trở đi, cô đảm bảo, không có người chơi nào có thể qua ải được.
Trừ khi cô buông tay.
[Cận] Một Sợi Nắng: Chính là vì ngươi không dễ gϊếŧ.
Vì vậy lý tưởng của hắn mới vĩ đại như vậy!
Tiêu diệt BOSS đầu tiên.
[Cận] Hoa Mông Mông: Sao ngươi có thể mang nhiều người vào trong này vậy?
Bản đồ chưa qua ải sẽ không mở công khai, trừ khi thông qua phó bản truyền tống tới.
Tên Một Sợi Nắng này đã tử vong nhưng không hồi sinh cũng không đi, chỉ nằm ở đây, chắc chắn là có vấn đề.
[Cận] Một Sợi Nắng: Ta làm gì phải nói cho cô sao? Cô là người của công ty game chắc?
Một Sợi Nắng phản ứng rất nhanh, không bị Thời Sênh dắt mũi.
Nói cả ngày hóa ra muốn hỏi về BUG!
Những chuyện như này, sao hắn dám nói bừa.
[Cận] Hoa Mông Mông: Người của ngươi tới rồi!
Một Sợi Nắng chỉnh tầm mắt, quả nhiên nhìn thấy có mấy người xông vào đám tiểu quái ở ngoài quảng trường.
Muốn vào được quảng trường phải tiêu diệt trước đám tiểu quái đó.
Thời Sênh ngồi cạnh Một Sợi Nắng, quyền trượng đặt trên ngực hắn.
Một Sợi Nắng buồn bực, cô như vậy sao ta có thể hồi sinh?
Thời Sênh nhếch miệng cười, chính là đề phòng ngươi hồi sinh.
Người chơi trả phí bị ghét nhất là vì họ có thể hồi sinh vô hạn.
Thời Sênh đợi đám người bên đó xông vào liền tung ra một kỹ năng.
Cả đội tử vong.
Người chơi: …
Ngươi không theo lẽ thường sao?
Chuyện gì với tổ kế hoạch vậy, bọn họ còn chưa bắt đầu đánh, sao có thể phóng đại chiêu? Cứ như thế này bọn họ sao có thể đánh bại cô ta chứ?
[Cận] Hoa Mông Mông: Nếu các ngươi đã thích nơi này như vậy thì cứ chơi thêm một chút.
Thời Sênh sai cung chúng trói hết những người chơi này vào mấy cái cột giữa quảng trường, cứ cho là bọn họ hồi sinh cũng không thể thoát khỏi cột này.
Offline rồi vào lại cũng vẫn sẽ bị treo trên cột.
Bi kịch cho đám người chơi rồi.
Cuối cùng, Một Sợi Nắng chịu không nổi, cứ tiêu hao như này thì chẳng có được gì cả.
[Cận] Một Sợi Nắng: Ở đây có BUG, chỉ cần người bên trong không rời phó bản, người bên ngoài và bên trong đội có quan hệ đặc biệt, ví như quan hệ sư đồ có thể tổ đội lại rồi truyền tống vào.
BUG này là do bọn họ vô tình phát hiện ra, không ngờ vẫn chưa lợi dụng nó để đánh bại BOSS đã bị BOSS phát hiện ra.
…
Chủ thành mà Loạn thế giang hồ mở có tất cả ba tòa.
Trong đó Tây Lăng là phồn hoa nhất.
Một Sợi Nắng mang bang chúng quay lại, trên đường không ít người chơi nhìn họ với ánh mắt kỳ lạ.
“Đáng tiếc là trong bản đồ, không chụp được ảnh, nếu không đã kiếm được bội tiền rồi.”
“Bị BOSS lột cho trần như nhộng, ha ha, như này cũng đủ cho ta cười cả năm.”
“Các ngươi xem cô nàng đi bên cạnh Một Sợi Nắng là ai?”
Có người chú ý tới một em gái bên cạnh Một Sợi Nắng, vô cùng xinh đẹp, bất cứ ai nhìn đều sẽ thích dung mạo ấy.
“Không nhìn thấy ID, đẹp quá, sao có thể chưa nghe nói qua bao giờ nhỉ, là tân thủ sao?”
“Sao ta lại không bao giờ gặp được một cô nàng đẹp như thế này.”
“Ngươi không có tiền”
“…”
[Mật] Một Sợi Nắng: BOSS đại nhân, ngươi không ở trong sào huyệt chờ đợi, theo ta ra ngoài làm gì?
Không sai, em gái này chính là Thời Sênh.
Nghe xong BUG của Một Sợi Nắng, cô không hề báo cáo mà ngược lại còn lợi dụng BUG để ra khỏi bản đồ!
Phía trên đã từng nói NPC có thể nhận nhiệm vụ, nếu đã có thể nhận nhiệm vụ thì chắc chắn có thể tổ đội.
Vì vậy ở chế độ tổ đội, Thời Sênh thực sự đã ra được bên ngoài cùng bọn họ.
Nhưng mà BOSS đã chạy rồi, người chơi đánh cô ấy nên đi đâu tìm?
[Mật] Hoa Mông Mông: Thế giới lớn như vậy, ta phải đi vênh váo.
[Mật] Một Sợi Nắng: …
Ngươi chỉ là NPC mà còn đi học ngôn ngữ mạng, đầu óc tổ kế hoạch rốt cuộc nghĩ gì?
Vênh váo là việc mà NPC có thể làm sao?