“Em giúp anh đặt một khoang trò chơi.” Người thanh niên suy nghĩ một lúc rồi dặn dò Một Sợi Nắng.
“A?” Một Sợi Nắng ngẩn người, chúng ta nên đi trộm thi thể… à thân thể chứ, sao bỗng nhiên lại đi mua khoang trò chơi?
“Anh muốn nói chuyện với cô ấy.” Anh ta nhìn Một Sợi Nắng, “Anh không thể vì lời nói phiến diện của cô ta mà tùy tiện động vào Lương Bỉnh.
Hàn Vũ, đạo lý rút dây động rừng không cần anh phải dạy em chứ?”
Hàn Vũ gãi đầu, “Anh, em biết, nhưng hiện giờ cô ấy đang gặp nguy hiểm.”
Ngộ nhỡ Lương Bỉnh phát hiện cô ấy là người thực nghiệm đầu tiên, cho dù có phản ứng như nào thì đối với bọn họ mà nói, hiện giờ đi trộm thi thể… à không, trộm người là rất khó khăn.
“Hàn Vũ, em để tâm tới cô ta quá rồi.” Trong câu nói của thanh niên còn có chút cảnh cáo.
“Anh, cô ấy là người thực nghiệm đầu tiên, đầu tiên đó.
Lương Bỉnh thành công rồi, em tất nhiên phải để tâm tới cô ấy chứ.” Lâm Hàn Vũ nói với ngữ khí kích động.
Người thanh niên lườm Hàn Vũ một cái, “Anh không đồng tình với cách làm của Lương Bỉnh, cho dù thành công thì cũng không phải hướng đi mà anh muốn.”
“Trời ạ em biết rồi, em chỉ là tò mò thôi.” Lâm Hàn Vũ lẩm bẩm, thực sự không hiểu nổi, rõ ràng là anh trai hắn không phải là người tốt gì cho cam, sao tự nhiên lại chính nghĩa có đạo đức như vậy?
Thanh niên kia gật đầu, “Làm thế đi.”
…
Một Sợi Nắng vừa online đã nhận được cơn mưa tin nhắn.
Người gửi nhiều nhất là mấy thằng bạn hay lêu lổng của hắn.
[Mật] Yếu Đuối: Lão đại, huynh có được Nguyệt Ảnh Quyền Trượng rồi à?
[Mật] Yếu Đuối: Lão đại, không phải là huynh đã dùng nhan sắc dụ dỗ Diệt Tuyệt Sư Thái đấy chứ?
[Mật] Yếu Đuối: Lão đại, sao huynh chưa online.
[Mật] Uy Phong Đường Đường: Lão đại, mau cho bọn ta xem Nguyệt Ảnh Quyền Trượng.
Lọt sàng xuống nia, lão đại tặng nó cho ta, ta sẽ không từ chối đâu.
[Mật] Giang Hồ Tiểu Bạch Lang: Lão đại không tốt, đánh Diệt Tuyệt Sư Thái mà không gọi bọn ta.
Huynh đi cùng ai vậy?
Bang phái thường ngày không màng chiến sự lúc này cũng trở nên huyên náo.
Một Sợi Nắng ẩn đi hết các tin nhắn đó, vội vàng tới Tân Thủ Thôn.
Một tin nhắn mới xin vào đội truyền đến, Một Sợi Nắng xem người mời rồi lập tức nhấp đồng ý.
[Đội] Yếu Đuối: Lão đại online rồi à?
[Đội] Uy Phong Đường Đường: Ta còn cho rằng lão đại cầm Nguyệt Ảnh Quyền Trượng chạy mất rồi.
[Đội] Một Sợi Nắng: Xạo, ta là người như vậy sao?
[Đội] Giang Hồ Tiểu Bạch Lang: Đúng.
[Đội] Yếu Đuối: Đúng.
[Đội] Uy Phong Đường Đường: Đúng.
[Đội] Một Sợi Nắng: Được, tạm biệt.
[Đội] Uy Phong Đường Đường: Lão đại, huynh đi đâu?
Vị trí của Một Sợi Nắng đang không ngừng thay đổi trên bản đồ, không tránh được sự tò mò của người khác.
[Đội] Một Sợi Nắng: Đón người.
Đón người?
Nam hay nữ?
Thế là mấy kẻ tò mò nhanh chóng tụ họp nhau lại, chặn Một Sợi Nắng ở Tân Thủ Thôn.
Lão đại của bọn họ lại chạy tới Tân Thủ Thôn đón người…
[Đội] Một Sợi Nắng: Anh của ta muốn tới, các ngươi nói chuyện gì phải cân nhắc trước.
[Đội] Yếu Đuối: …
[Đội] Uy Phong Đường Đường: …
[Đội] Giang Hồ Tiểu Bạch Lang: …
Lão đại, huynh có bệnh à!
Cho anh trai vào đây làm gì?
Một Sợi Nắng nhìn thấy mấy hàng dấu chấm kia đoán ra được mấy người kia đang giận nên chat giải thích.
[Đội] Một Sợi Nắng: Anh ta đến không phải chơi game mà là có việc nghiêm chỉnh.
[Đội] Yếu Đuối: Ta nhớ ra là chưa làm nhiệm vụ hằng ngày, Đường Đường, Tiểu Bạch, các ngươi đi không?
[Đội] Giang Hồ Tiểu Bạch Lang: Đi!
[Đội] Uy Phong Đường Đường: Đi!
Tin nhắn của hai người gần như gửi đi cùng lúc, có thể thấy bọn họ lúc này không muốn ở lại thế nào.
Một Sợi Nắng bất lực nhìn ba con cầm thú trốn đi, chỉ có thể tỏ ý khiển trách bọn họ trên kênh đội, anh trai hắn có ăn thịt người đâu mà bọn họ sợ?
Ba còn cầm thú tỏ vẻ…
Mẹ kiếp, đó là anh trai ruột ngươi, tất nhiên là ngươi không sợ!
“Hàn Vũ.”
Một Sợi Nắng ngẩng đầu, nhìn thấy một nam nhân ăn mặc như thế gia công tử đang đứng trước mặt hắn, trên đầu treo 4 chữ Nguyệt Mãn Tây Lầu.
“Anh… Sao anh lại sửa lại dung mạo?” Một Sợi Nắng rất ngạc nhiên.
Người trước mặt không đáp lại hắn.
Một Sợi Nắng cười mỉa một tiếng, “Anh… anh phải thăng cấp trước.
Bản đồ Thần Quyết Cung là bản đồ cấp 80.
Người chơi phải cấp 30 mới vào được.”
“Bảo cô ta tới tìm