Thời Sênh bị ngăn lại bên ngoài phủ quốc sư.
Dù Thời Sênh có nói gì thì thiếu niên kia cũng nhất định không cho cô vào.
“Phượng tam tiểu thư, đại nhân không muốn gặp tiểu thư.” Thiếu niên nói một cách uyển chuyển.
Thời Sênh trừng mắt với thiếu niên, “Ta muốn gặp hắn.”
Thiếu niên: “…” Ngài muốn gặp ngài ấy là chuyện của ngài.
Dù sao, hắn cũng nhất định không để Thời Sênh vào.
“Đưa hai con kỳ lân này tới Phượng phủ.” Trước khi rời đi, Thời Sênh chỉ vào hai con kỳ lân bằng đá đen kia.
Đồ Phượng Từ đưa, có lý nào lại không cầm.
Khóe miệng thiếu niên giật giật, vừa rồi ngài còn bảo lấy về vô dụng, sao giờ lại muốn rồi.
Đường nhiên, thiếu niên không dám nói lung tung, hơi xoay người, “Vâng.”
Thời Sênh rời khỏi phủ Quốc sư, đi dạo trên đường một vòng, không khéo lại đụng phải Phượng Khuynh Khuynh.
Phượng Khuynh Khuynh đã được thả ra khỏi phòng tối, đang đi dạo cùng một nam tử trẻ tuổi, Thời Sênh nhớ ra tên này chính là kẻ bị rắn cắn ở Ma Diễm Lĩnh.
Thời Sênh không ngờ hắn còn có thể sống sót.
Nhưng hắn và nữ chính đi cùng nhau, còn sống cũng là chuyện bình thường.
Hai người vừa bước ra khỏi một cửa hàng dược liệu, Thời Sênh đứng ở dưới bậc thềm, hơi ngẩng đầu nhìn Phượng Khuynh Khuynh.
Trong đáy mắt Phượng Khuynh Khuynh hiện lên một chút oán hận, chỉ vì người này mà nàng ta để thoát một đầu thần thú.
Mà còn là huyết kỳ lân ngàn năm khó gặp.
Cũng lại vì nàng mà mình mới bị Phượng gia chủ trách phạt nặng nè.
Rõ ràng mình mới là con gái ruột của ông ấy, sao ông ấy lại đối xử với con gái như người ngoài vậy chứ.
Trọng sinh sống lại, Phượng Khuynh Khuynh đã không còn nghĩ tới cái gì mà tình thân nữa.
Hiện tại nàng ta chỉ muốn mạnh lên, phải mạnh lên hơn nữa.
Phượng Khuynh Khuynh áp chế cảm xúc trong đáy mắt, mang theo nam tử kia đi qua bên người Thời Sênh.
Thân là nữ chính, ở trong những tình huống không quan trọng thì sẽ không gây chuyện thị phi.
Thời Sênh cũng không ngăn cản Phượng Khuynh Khuynh, tùy ý để nàng ta đi qua.
Mà nam nhân trẻ tuổi kia lúc đi ngang thì nhìn Thời Sênh với ánh mắt hơi cổ quái.
Lúc trước ở Ma Diễm Lĩnh, những lời nàng nói hắn còn nhớ rất rõ.
Tuy rằng nàng nói rất đúng, nhưng khi Phượng Khuynh Khuynh cứu hắn, hắn lại không khỏi cảm thấy Thời Sênh quá mức máu lạnh.
“Nhìn gì mà nhìn?” Thời Sênh hung hăng trừng mắt, “Cẩn thận ông đây móc mắt ngươi ra.”
Thanh âm Thời Sênh cũng không lớn, dường như Phượng Khuynh Khuynh đi ở trước không nghe thấy được.
Đáy mắt nam tử hiện lên vẻ chán ghét, nữ nhân độc ác thế này sao có thể so với Thất tiểu thư chứ.
Hắn thu lại tầm mắt, chạy theo Phượng Khuynh Khuynh.
Thời Sênh liền tiến vào trong cửa hàng dược liệu mà Phượng Khuynh Khuynh vừa trở ra, nữ chính tới nơi này chắc chắn là mua nguyên liệu luyện dược rồi.
Giống như trong các tiểu thuyết huyền huyễn khác, trên đại lục này, đan dược là thứ cực kỳ khan hiếm.
Nữ chính có được rất nhiều đan phương đã thất truyền trên đại lục, vì thế nàng ta nhanh chóng tỏa sáng, được mọi người tâng bốc, nịnh bợ.
Mà nam chính cũng vì vậy mà tìm tới nữ chính, kéo gần quan hệ của hai người lại.
Để Phượng Khuynh Khuynh luyện đan độc gϊếŧ chết Hách Liên Dục có vẻ rất vui đúng không?
[…] Cô cho nữ chính người ta là đồ ngốc à? Người ta sẽ hạ độc nam chính chắc? Hơn nữa, nhiệm vụ của cô đâu có bao gồm nam chính, đừng có đem tai vạ tới cho người ta.
Không đem tai vạ tới cho nam chính ư?
Quên cmn đi!
Chuyện hắn hãm hại bản cô nương trước đây có thể quên đi dễ vậy sao?
Tưởng bản cô nương không biết mang thù à?
Thời Sênh không thèm tốn hơi thừa lời thêm nữa, “Ta sẽ khiến nữ chính não tàn luôn.”
[…] Hừ, trong mắt cô làm gì có ai não không tàn đâu?
Thời Sênh ánh mắt hơi đổi, cười khẽ: “Tất cả đều não tàn hết.”
Toàn thiên hạ não tàn.
“Đây không phải Tam tiểu thư Phượng gia sao? nàng ta còn có mặt mũi ra ngoài ư?”
“Người như ả ta sao có thể biết khó khăn của người khác chứ, lúc nào cũng hành động tùy hứng.”
“Gặp phải chuyện lớn như thế, nếu tôi mà là nàng ta thì đã lấy cái chết tạ tội rồi.”
Người trên đường đi không ngừng chỉ trỏ với Thời Sênh.
Chuyện ở Ma Diễm Lĩnh tuy rằng đã bị Ngân Vi giải quyết, nhưng trong lòng những người ở Thương Lam, Thời Sênh vẫn là đầu sỏ gây ra tất cả mọi chuyện.
Thời Sênh xoay