Tất cả mọi người đều biết, Quý Lưu Huỳnh nghèo tới cạp đất mà ăn.
*
Ý thức của Thời Sênh không thật tỉnh táo, mơ mơ hồ hồ tiếp thu cốt truyện.
Đây là một cuốn tiểu thuyết thần quái.
Nguyên chủ là Quý Lưu Huỳnh, con gái của luật sư Quý Phong nổi tiếng ở thành phố Z, năm nay vừa tròn 18 tuổi.
Quý Phong ở bên ngoài là kẻ mặt chó thân người.
Bề ngoài ông ta tỏ ra là người thành công, là trí thức tinh anh, trên thực tế lại chỉ là một tên khốn.
Quý Phong nhận hối lộ, giúp người xấu tạo bằng chứng giả, bức bách người bị hại.
Ở nhà ông ta cũng không đối xử tốt với nguyên chủ, lúc tâm tình không tốt còn thượng cẳng chân, hạ cẳng tay với con gái mình.
Nguyên chủ từ bé đến lớn đều sống như thế, ban đầu còn phản kháng lại, nhưng sau đó càng phản kháng thì càng bị ngược đãi nghiêm trọng hơn.
Dần dần, cô cũng không dám phản kháng nữa, bệnh tự kỷ cũng từ đó mà ra.
Gần đây, Quý Phong nhận được một vụ án, bào chữa cho một ông chủ giàu có.
Vì giúp ông chủ kia tẩy trắng tội danh, Quý Phong đã đem mọi tội chứng của ông chủ đó gán hết cho một cấp dưới của lão ta, Khúc Tĩnh.
Người này là anh trai của nữ chính.
Dám chỉnh anh trai của nữ chính, Quý Phong lập tức xui xẻo.
Quý Phong giúp ông chủ kia tẩy trắng thoát tội trạng thành công và bắt Khúc Tĩnh gánh tội.
Không bao lâu sau, lão liền bị lộ ra là kẻ cuồng ngược đãi, hành hạ cả con gái của mình, còn muốn gϊếŧ cô.
Quý Phong thân bại danh liệt, bị bắt và kết án, Khúc Tĩnh cũng được chứng minh vô tội và được thả ra.
Nhìn như hết thảy đều hoàn mỹ, nữ chính cứu được anh trai của mình, trừng trị kẻ xấu.
Nhưng trong chuyện này lại có một người rất vô tội.
Nguyên chủ Quý Lưu Huỳnh.
Cô bị bắt cóc, bọn bắt cóc đòi Quý Phong tiền chuộc nhưng lão lại không giao tiền, để mặc bọn cướp gϊếŧ con tin.
Sau khi bị gϊếŧ, nguyên chủ còn bị ném vào trong nhà của Quý Phong, tạo hiện trường bị người ngược đãi đến chết.
Quý Phong về đến nhà, thấy con gái chết thảm, phản ứng đầu tiên không phải gọi cảnh sát mà là hủy thi diệt tích.
Đúng lúc lão đang chôn người thì bị bắt quả tang tại trận.
Sau đó liền bị tra ra một loạt những vụ tham ô, vu khống, hãm hại dân thường…
Quý Lưu Huỳnh chẳng hề làm gì sai, chỉ vì là con gái của Quý Phong mà phải gánh chịu thiệt thòi.
Cô chết đi mọi người cũng chỉ cảm thán một đôi câu mà thôi.
Mà kẻ tạo thành hết thảy những chuyện này chính là nam chính Lệ Thừa Vân.
Lệ Thừa Vân không phải ma, nữ chính Khúc Diệu mới là ma.
Cô ta chết ngoài ý muốn nhưng không đi đầu thai, âm hồn vất vưởng trên trần gian, biết có người hãm hại anh trai nhưng lại không thể tự tay giúp được vì năng lực mỏng manh.
Sau đó, cô ta gặp Lệ Thừa Vân.
Lệ Thừa Vân có thể nhìn thấy cô ta, dựa theo motip quen thuộc, Lệ Thừa Vân cảm thấy Khúc Diệu thật đặc biệt.
Khúc Diệu và Lệ Thừa Vân đạt thành hiệp nghị, Lệ Thừa Vân giúp cô cứu anh trai ra, còn Khúc Diệu phải ở bên cạnh hắn.
Cho nên mới có chuyện Quý Lưu Huỳnh bị bắt đi.
Nguyện vọng của nguyên chủ là khiến cho Quý Phong và Lệ Thừa Vân phải nhận sự trừng phạt.
Thời Sênh tiếp thu xong cốt truyện thì ý thức cũng tỉnh táo hơn một chút.
Cô cố gắng mở mắt ra, để mắt dần dần thích ứng hơn một chút.
Bốn phía đều là tấm ván gỗ, cô bị trói gô trên nền đất ẩm ướt, khí lạnh thấm vào người, lạnh tới tận xương.
“Két…”
Cửa phòng bị mở ra, Thời Sênh nhìn thấy hai người đàn ông có thân hình cao lớn tiến vào.
Đây chính là hai tên cướp kia.
Mỗi lần xuyên nhanh, nếu không gặp phải cướp thì cũng gặp phải trộm, hoặc không chính là cả thế giới đang đuổi gϊếŧ cô.
Mẹ kiếp, hình thức trốn truy sát cấp cao này còn muốn kéo dài bao lâu nữa?
Có thể chơi trò gì mới mẻ tí hay không, chơi mãi cái trò này chán tới phát ngấy rồi.
Được rồi, motip trong tiểu thuyết ngoài bắt cóc ra thì cũng có gì nữa đâu, không làm được liền bắt cóc, bình thường bắt cóc chính là điểm chung kết của một người nào đó.
Mà có thể thoát khỏi tay bọn bắt cóc do nhân vật chính sắp xếp, nếu không phải BOSS thì cũng là biếи ŧɦái.
Một kẻ cao gầy quét mắt nhìn Thời Sênh: “Quý Phong thật sự không cần đứa con gái này, vậy cứ gϊếŧ chết nó đi.”
Người đàn ông mặc đồ thể thao màu xanh ở bên cạnh gã hơi chần chừ: “… Phải gϊếŧ người thật sao?”
Lúc trước chỉ nói là bắt cóc tống tiền, Quý Phong là một lão khốn nạn, thuộc hạ của lão làm xằng làm bậy với một đống án