Sáng sớm, Thời Sênh đã nghe thấy tiếng cãi cọ bên ngoài, còn có tiếng rất nhiều người đi qua đi lại.
Cô mặc quần áo xong liền ra mở cửa, toàn người là người, còn có cảnh sát ra ra vào vào.
Thời Sênh ngơ ngác, đang làm gì thế này? Bắt gian à?
Khúc Diệu bay ra từ trong đám người, đứng bên cạnh Thời Sênh, cô ta nhìn Thời Sênh rồi lại nhìn đám người kia, “Có chuyện xảy ra rồi.”
Đêm qua có một đôi tình nhân tới thuê phòng.
Ai ngờ sáng nay người con trai không thấy bạn gái mình đâu, kết quả lại tìm thấy ở phòng 314 tại tầng này.
Cô gái mình trần như nhộng, nằm ở trong phòng, trên người toàn là dấu vết mây mưa.
Nhưng cô gái hoàn toàn không nhớ rõ đêm qua đã xảy ra chuyện gì, cũng không biết tại sao mình lại có mặt ở đây.
Từ băng ghi hình, đại khái vào rạng sáng ngày hôm nay, cô gái một mình đi thang máy lên lầu.
Đứng ngây ra trước cửa phòng trong chốc lát, sau đó đẩy cửa đi vào.
Ở trong đó cũng không có người kỳ quái nào cả, lễ tân khách sạn cũng chứng minh là đêm qua không có ai ở phòng đó.
Hơn nửa đêm cô gái một mình chạy tới một căn phòng không có người.
Sáng dậy lại không nhớ gì, còn bị người ta sàm sỡ một cách không rõ ràng.
Chuyện này có điểm quái dị, vì thế người của tổ điều tra đặc thù được gọi tới.
Lý Hạ cho người sơ tán đám đông, tất cả mọi người bị đưa tới đại sảnh.
Lý Hạ luẩn quẩn ở trên không lâu cũng đi xuống.
Đi thẳng tới chỗ Thời Sênh.
“Cô Quý, có thể mời cô qua đây một chút không?”
Thời Sênh nghiêng đầu, khóe miệng nở một nụ cười ác liệt, “Không thể.”
Ông có kiếm to không?
Lý Hạ hít sâu một hơi, tìm cảnh sát đưa những người xung quanh tới một nơi khác.
Ông ta ngồi vào đối diện Thời Sênh, đi thẳng vào vấn đề: “Cô Quý, cô nuôi ma?”
“Cơm có thể ăn bậy nhưng lời thì không thể nói lung tung đâu nhé.
Ông thấy tôi nuôi ma quỷ lúc nào?”
Lý Hạ biết cô sẽ không thừa nhận chuyện này.
Ông ta đưa di động tới trước mặt Thời Sênh, trên đó có ảnh Thời Sênh dựa vào cửa phòng, bên cạnh có một bóng trắng mơ hồ.
Tuy không rõ ràng nhưng vẫn có thể thấy được bóng dáng mờ mờ.
Thời Sênh cong môi cười: “Các ông đang xâm phạm quyền sử dụng chân dung của tôi, phải trả tiền.”
Lý Hạ nhìn chằm chằm vào Thời Sênh, muốn tìm thấy một chút biểu hiện khác từ trên mặt cô.
Nhưng từ đầu tới cuối, cô vẫn duy trì thái độ không mặn không nhạt, ánh mắt bình tĩnh như nước, không hề có một chút gợn sóng nào.
“Cô Quý không muốn giải thích chút nào sao?” Lý Hạ chỉ vào di động, giọng rất nghiêm túc.
“Có khi người ta đi ngang qua thì sao?” Thời Sênh nhún vai, “Ông còn muốn không cho cả ma đi ngang qua à?”
Cả vú lấp miệng em!
Con ma kia rõ ràng là đang nói chuyện với cô ta, ông thấy rõ ràng.
Cô có thể nhìn thấy ma, có thể nói chuyện với ma, nhưng lần trước cô ta lại lừa ông.
Cô gái này quả nhiên có cổ quái.
Ánh mắt Lý Hạ hơi nặng nề, “Cô Quý, ma không dễ khống chế như thế đâu, hy vọng cô có thể giao nó cho chúng tôi xử lý.”
“Ông đi mà bắt.” Ông đây dễ nuôi con ma nữ chính kia thế sao?
“Cô Quý, cô có biết mình đang làm gì không?”
Thời Sênh không hề sợ hãi, “Ông Lý, tôi chưa làm gì hết cả.”
Bản cô nương làm gì? Nói chuyện cũng phải nói chứng cớ! Ông đang nói lung tung đấy, bản cô nương muốn báo cảnh sát.
Lý Hạ bị bộ dáng coi thường tất cả, thái độ một bộ ông thích thì ông làm đi của Thời Sênh làm cho tức giận cực kỳ.
Ông ta luôn cảm thấy trên người cô gái này có một cỗ tà khí.
Bộ dáng cô ấy dịu dàng nhưng nói chuyện như đâm gai vào người ta vậy.
Lý Hạ còn định nói gì đó nhưng di động đã vang lên.
Ông ta nhìn tên hiển thị trên màn hình, lập tức đứng dậy rời đi.
Thời Sênh ôm mặt nhìn Lý Hạ bước đi, trong mắt có một chút hoảng hốt, không biết đang nghĩ cái gì.
Bởi vì không có án mạng xảy ra cho nên người trong khách sạn chỉ được cảnh báo là không nên động vào hiện trường, còn các nơi khác vẫn được đi lại bình thường.
…
Xảy ra chuyện như thế, đại đa số mọi người đều không muốn ở lại, cho nên sau khi cảnh sát lấy xong toàn bộ khẩu cung, hầu hết đều lựa chọn trả phòng chuyển sang chỗ khác.
Người ở lại không nhiều lắm.
“Cô gái, gan cô thật lớn, còn dám ở lại đây à?”
Lúc Thời Sênh đứng chờ thang máy, một người đàn ông nói chuyện với cô.
Thời Sênh nghiêng đầu liếc nhìn người đàn ông đó một cái, khóe miệng cong lên, đi vào