Bệnh viện Khởi Tống
Tống Nguyên vừa bước vào bệnh viện, khắp nơi đều là bóng bay và băng rôn chào mừng ngày Quốc tế phụ nữ ngày 8/3.
Bác sĩ Lý từ đâu đi tới chào hỏi: “Yo, bác sĩ Tống của chúng ta, lấy vợ 1 thời gian trông bảnh lên đấy.
Hôm nay mùng 8/3 cậu định tặng vợ mình gì đây?”
Bước chân của Tống Nguyên hơi dừng lại.
Đúng vậy! Hôm nay là mùng 8/3.
Chỉ trách hắn dạo này bận bịu công việc, thời gian cũng quên mất.
Lần này phải làm thế nào đây?
“Gì đây? Đừng có nói là cậu không nhớ ngày này là phải tặng quà phụ nữ đấy nhé” Bác sĩ Lý bắt đầu luyên thuyên “Phụ nữ ấy à, là sinh vật vô cùng kỳ lạ, nói có là không, nói không là có, vợ cậu ấy, hôm đám cưới tôi thấy rồi, xinh đẹp như vậy, cao quý như vậy, không biết giữ là mất vợ như chơi.
Cậu phải chú ý vào.
Thấy vợ của trưởng khoa không? Vì ông ấy không quan tâm vợ mình nên bị vợ bỏ đấy….” Bác sĩ Lý liên tục tiêm nhiễm vào đầu Tống Nguyên những tác hại của việc không tặng quà vợ mùng 8/3.
Cuối cùng hắn kết luận: “Không chỉ mùng 8/3, mà ngày nào cũng phải tặng quà, quà phải độc lạ, càng đắt tiền càng tốt”
Tống Nguyên cả buổi ngoại trừ giờ khám bệnh, thời gian còn lại chỉ nghĩ nên tặng quà gì cho Nhã Nhi.
Thấy y tá cầm bệnh án bước vào, hắn liền hỏi: “Cô có biết phụ nữ thích gì nhất không?”
Y tá liền tủm tỉm cười.
Bác sĩ Tống đây chắc là muốn tặng quà vợ mà.
Ai cũng biết bác sĩ Tống vừa lấy được cô vợ vừa xinh đẹp vừa tài giỏi.
“Phụ nữ tùy từng thời điểm sở thích sẽ khác nhau, khi mới yêu thích lãng mạn, khi mới cưới về thích sự tươi mới, khi ở cùng nhau quá lâu lại thích sự bình lặng.
Bác sĩ Tống cứ tặng theo tấm lòng, có thể là một bó hoa, có thể là một buổi đi chơi, chắc chắn vợ anh sẽ cảm động thôi”
Tặng theo tấm lòng sao?
- -----------------------------------------------
Vi Nhã vừa họp xong ở giải trí Lệ Thiên thì trời cũng đã nhá nhem tối.
Dạo này ngày lễ nên công việc cũng tăng lên khiến cô thật mệt mỏi, thật muốn về nhà ngủ một giấc.
Bỗng chuông điện thoại reo.
Là bảo bối của cô gọi, hẹn cô đi chơi.
Vi Nhã thật không còn sức lực nào để đi chơi nữa.
Bây giờ cô chỉ muốn về nhà tắm rửa ngủ một giấc thật say mà thôi.
Nhưng vừa ra khỏi cửa công ty cô đã nhìn thấy xe của hắn.
“Hôm nay có thể nghỉ được không? Em mệt muốn chết” Vi Nhã uể oải nói.
Tống Nguyên hơi cụp mắt xuống.
Buổi đi chơi này là hắn đã chuẩn bị cả ngày, vậy mà Nhã Nhi lại không thể đi sao?
“Nếu em mệt thì chúng ta về nhà thôi”
Vi Nhã