EDIT: Morticia - Vee Chimtee.
Nguyên Hòa Đế đột nhiên đưa Thập nhị hoàng tử từ lãnh cung ra, khiến những hoàng tử khác khẩn trương một chút.
Cũng không xem Thập nhị hoàng tử là đối thủ, mà trong lúc mấu chốt, bất kỳ hành động nào của Hoàng Thượng đều sẽ đem ra phân tích, phỏng đoán đến cuối cùng là muốn làm gì.
Triệu Dật xếp thứ mười hai, nhưng Nguyên Hòa Đế chỉ còn bảy hoàng tử sống sót, ngoại trừ Triệu Dật mới xếp vào, và Thập tam hoàng tử mới mười một tuổi, năm người khác đều đã trưởng thành, phía sau lại có thế lực nhà ngoại cùng kinh nghiệm tự thân dãy dụa, trong triều đình đã bám rễ chắc chắn, thành một cây cổ thụ.
Cho dù gió thổi cỏ lay thế nào, đều khiến người khác khẩn trương.
"Phụ hoàng nhốt hắn trong lãnh cung chục năm, mặc kệ không hỏi, bây giờ lại đột nhiên gióng trống khua chiêng đưa hắn về, có phải gần đây huynh đệ chúng ta bí mật huyên náo quá mức, phụ hoàng muốn cảnh cáo chúng ta?"
"Điện hạ nói đúng, có lẽ Hoàng Thượng có ý này, vậy chúng ta có cần thu liễm chút?"
"Không vội, nhìn những người khác có thu hay không, nếu không, không trách chúng, chúng ta cũng không cần làm con rùa đen rụt đầu."
"Vậy điện hạ, thập nhị hoàng tử có cần phái người..."
"Không cần, lúc Tiết gia tạo phản, phụ hoàng đã diệt trừ hết vây cách Tiết gia, sau này là tội thần, không quyền không thế, hắn không tạo nổi bọt nước gì! Bây giờ đang được phụ hoàng thương hại, nhưng thứ không đáng giá nhất trong cung là thương hại!"
...!
Mấy vị hoàng tử nhất trí, Triệu Dật chỉ là con của tội thần, còn bị nhốt trong lãnh cung mười hai năm, tới chữ còn không biết, ngay cả nói chuyện còn không lưu loát, phế vật, căn bản không đáng chú ý.
Mà lúc bọn họ đi gặp Thập nhị hoàng tử, sợ hãi rụt rè, nhát như chuột, nói chuyện còn rụt rè nhu nhược.
Nhìn bộ dạng này của hắn, ngay cả suy nghĩ coi hắn là kẻ thù cũng không có.
Chuyện Triệu Dật, Lâm Tô cũng nghe nói, nhưng sự chú ý của nàng so với mọi người khác nhau, cô vừa nghe sự tích Thập nhị hoàng từ đã cảm thấy vi diệu.
Sáo lộ này, sao lại giống kịch bản nam chính đáng thương chịu nhục, giả heo ăn thịt hổ thế nhỉ? Theo sáo lộ tiểu thuyết, khả năng Triệu Dật là nam chính thế giới này rồi.
Sau khi ra khỏi lãnh cung, nhận hết ức hiếp, không ai coi trọng hắn, không coi hắn là người, cuối cùng lại giẫm lên thi cốt, quần lâm thiên hạ.
Theo sáo lộ, hẳn là hắn còn có một nữ chính tương cứu trong lúc hoạn nạn, nàng ta làm bạn với hắn trong lúc quan trọng, là sắc thái duy nhất trong khoảng thời gian u ám nhất.
Nếu là ngọt sủng, thì nam chính chịu nhục rồi đăng lâm đại vị, không quản thiên hạ phản đối, chỉ cưới một người, phu thê tình thâm, cùng hưởng vạn dặm giang sơn, để lại một giai thoại.
Nếu là ngược luyến, không chừng nữ chính đã có chuyện, khiến nam chính hắc hóa, giết hết tất cả rồi đăng lâm đại vị.
Sau đó nữ chính xuất hiện, hai người bên nhau, càng yêu càng ngược, tác giả nhẫn tâm thì hoặc là một người chết, hoặc là cả hai đều chết.
Ít nhẫn tâm hơn thì ngược đến thương tích đầy mình, cuối cùng HE.
Lâm Tô cảm thấy phỏng đoán của mình rất hợp lí, lần này xuyên không, 003 không cho cô biết nhân vật chính là ai, cô chỉ cần tận chức tận trách làm nhân vật phản diện, cũng lưu ý những người xung quanh.
Thân phận của cô là đại gian thần, có thể khiến đại gian thần là Boss cuối màn, chỉ có thể là Hoàng đế, Nguyên Hòa Đế không phải, vậy chỉ có thể là đời sau của hoàng đế.
Mấy vị Hoàng tử còn lại lịch sử quá phổ thông, mẫu phi khỏe mạnh, ngoại gia có thế, không tính được sủng, nhưng cũng không bị ức hiếp.
Cho nên trước mắt, chỉ có nhóc đáng thương aka Triệu Dật là có đầy đủ yếu tố làm nam chính.
Đoán được, Lâm Tô cũng không định làm gì, cô bây giờ còn chưa đạt đến mức quyền thế đầy trời, Triệu Dật cũng mới chỉ là một đứa trẻ, còn chưa tới thời điểm phản kháng.
Trước hết cứ cho nhau thời gian trưởng thành đã, ví dụ nhưng cô phải trở thành đại gian thần, Triệu Dật phải ngồi lên hoàng vị đã?
Đến hẹn mười ngày với Phó Dĩnh Xuyên, nhưỡng rượu lần này của Lâm Tô không phải chỉ dùng phương pháp mà hệ thống cung cấp.
Thời gian mười ngày, tự mình làm men rượu, cất rượu, chắc chắn không đủ thời gian, cho nên cô trực tiếp ra ngoài mua rượu thành phẩm, tiến hành chiết xuất gia công.
Vì trình độ công nghệ hạn chế, cô chiết nhiều lần mới nâng lên 40 độ cồn.
Muốn độ cồn cao hơn chút, chỉ có thể cải tiến công cụ.
Nhưng lấy độ phổ biến của rượu ở thế giới này, hơn bốn mươi độ là cao rồi, dư sức hấp dẫn Phó Dĩnh Xuyên.
Cô không hẹn cụ thể, cho nên không biết khi nào hắn mới tới.
Nhưng Phó Dĩnh Xuyên không để cô đợi lâu, sáng sớm đã tới nhà.
"Phó mỗ mặt dày đến xin chén rượu." Phó Dĩnh Xuyên biếng nhác chắp tay thi lễ một cái.
Ba ngày trước hắn đã ngửi thấy mùi rượu, lòng vòng ngoài Lâm phủ mấy vòng, cuối cùng lại sợ tới quá sớm, Lâm đại nhân chê hắn không tuân ước định, không cho hắn uống rượu, mới miễn cưỡng nhẫn nại đợi.
Vừa đến lúc hẹn, nhịn không được, sáng sớm đã tới nhà.
Lâm Tô cười nói, "Mời vào, rượu ngon đã chuẩn bị xong rồi, chỉ chờ người mê rượu tới nhấm nháp nữa thôi."
Phó Dĩnh Xuyên không nhiều lời, đi theo cô vào phòng khách.
Đợi người nâng cốc bưng lên, Lâm Tô tự mình rót cho hắn một chén.
Chỉ một chén, khiến Phó Dĩnh Xuyên phồng má trợn mắt.
Cái thứ trong chén, màu sắc trong veo, mát lạnh tinh khiết, mùi rượu kéo dài, chỉ riêng vẻ ngoài, đã ăn đứt đám rượu vàng đục ngầu ngoài kia! Lại ngửi mùi một chút, Phó Dĩnh Xuyên đã cảm thấy phiêu phiêu như có men say.
EDIT: Morticia - Vee Chimtee.
Hắn uống một ngụm, rượu theo hầu kết chảy vào lòng, hắn vui vẻ cười lớn, "Rượu ngon!"
Lâm Tô nhẹ nhàng cười một tiếng, lại rót cho hắn thêm một chén, hững hờ nhìn lướt qua giao diện nhiệm vụ, nhiệm vụ ngẫu nhiên: anh hùng Phó Dĩnh Xuyên, hoàn thành.
*
Mùa đông, gió lạnh thấu xương, tiểu thái giám dẫn đường rụt cổ lại, như con chim cút.
Lâm Tô tập võ đã lâu, nội lực tràn đầy, cho nên không thấy lạnh.
Lần này cô tiến cung, còn đem theo một vò rượu ngon dâng lên cho Hoàng thượng.
Phó Dĩnh Xuyên lúc chuẩn bị đi gần như mang hết rượu ngon của cô, một vò này, cô đã sớm giấu đi.
Làm gian thần giỏi vuốt mông ngựa, có đồ tốt thì trước hết phải dâng lên cho Hoàng Thượng.
Lúc cô tới, Nguyên Hòa Đế đang ăn cơm với Thập nhị hoàng tử.
Giống như để đền bù cho