EDIT: Morticia - Vee Chimtee.
"Tiết học hôm nay là lịch sử thời Hán triều." Trên bục giảng, giáo viên lịch sử đẩy đẩy mắt kính trên mũi.
Ông mới nói xong, bọn học sinh mơ màng sắp ngủ bên dưới giống như được tiêm máu gà, còn có mấy nữ sinh hét chói tai.
"A a a, nam thần của tui!"
"Tỉnh tỉnh, học Hán triều kìa!"
"Thật không? Học nam thần?"
...!
Giáo viên lịch sử đã quen, đối với học sinh không thích lịch sử mà nói, tiết lịch sử đó giờ luôn buồn tẻ nhạt nhẽo, tiết học của ông không khác gì tiết ngủ bù.
Cũng chỉ đến khi học đến lịch sử Hán triều, mới giống hiện tại, ai cũng kích động như tiêm máu gà.
Lúc trước cũng có người thích đoạn lịch sử Hán triều, nhưng không khoa trương như thế này.
Mấy năm trước, sau khi phát hiện mộ của đệ nhất danh thần Lâm Tô, đám học sinh này mới điên cuồng lên.
Trong mộ Lâm Tô không có thi cốt, trong quan tài chỉ có quần áo, nhưng sau khi các nhà khảo cổ khai quật, còn tìm thấy mấy bức tranh sơn dầu.
Tác giả của mấy bức tranh này tuy chưa được kiểm chứng, nhưng nhân vật chính thì không phải ai khác, tất cả đều là Lâm Tô.
Cũng vì công bố mấy bức tranh này, nháy mắt cả nước có vô số fans Lâm Tô, bọn họ còn thành lập fanclub, sau khi chính phủ chính thức phát weibo, trong một đêm hơn ngàn vạn fans, so với tà giáo còn tà môn hơn!
Mỹ nam thịnh thế Lâm Tô vượt hơn ngàn năm lịch sử, hướng đến thế giới hiện đại, chinh phục vô số fans.
Các nhà nghiên cứu lịch sử Hán cổ cảm thán, rõ ràng Lâm Tô không chỉ dựa vào mặt của mình, còn vì nhân loại nghiên cứu ra nhiều thành tựu vĩ đại tiến bộ.
"...!Hán triều là triều đại quan trọng nhất trong lịch sử cổ đại nước ta, các phương diện chính trị, kinh tế, văn hóa đều có các bước tiến vượt thời đại.
Hơn nữa thời đại này danh nhân xuất hiện tầng tầng lớp lớp, có nhân quân như Hán Nhân Tông, còn Phó Dĩnh Xuyên, năng thần Cố Tử Ngôn, quan trọng nhất là sự xuất hiện của vị nữ đế đầu tiên trong lịch sử.
Đương nhiên, còn có thịnh thế mỹ nam giáo chủ của mấy đứa, đệ nhất mỹ nam trong sử thượng, còn có hào quang Thái sư đại nhân."
Giáo viên lịch sử đã già, khó trách hơi dài dòng, khiến bọn học sinh thiện ý cười vang.
Giáo viên lịch sử nhân lúc không khí vui vẻ, bắt đầu nâng tính năng động của học sinh lên, "Thế thì, về Thái sư đại nhân, ai có thể nêu chút hiểu biết không?"
"Thưa thầy, em biết, Thái sư đại nhân là nông học vĩ đại, mở rộng nghiên cứu khoai tây, bông, bắp và khoai lang đỏ.
Nếu không có Thái sư, thì không có bim bim mà em thích nhất, khoai tây hầm xương, khoai tây chua cay, khoai lang nướng, khoai lang viên, khoai lang nhào đường, tôm bóc vỏ bắp, bắp rang bơ,..."
"Đúng đúng, bạn học này, thầy biết tiết cuối em đói bụng rồi, nhưng làm ơn không cần liệt kê đồ ăn, thầy cũng đói.
Còn có bạn học nào biết sự tích khác của Thái sư không?"
EDIT: Morticia - Vee Chimtee.
"Thưa thầy, xi măng và pha lê cũng do Thái sư đại nhân phát minh, còn có thuyền đi biển, người còn thúc đẩy nền kinh tế vận chuyển hàng hóa, đưa Hán triều trở thành bá chủ trên biển ở thời Trung cổ."
"Thưa thầy, người không chỉ phế bỏ Quan Hi Đế không cần thiên hạ chỉ cần mỹ nhân, còn đưa Ôn Nghi công chúa lên ngôi Hoàng đế.
Đại biểu đề cao địa vị của phụ nữ trong xã hội cổ đại!"
"Thưa thầy, có phải Thái sư vì Nữ hoàng nên mới chung thân không kết hôn không ạ? Em không chấp nhận nam thần hoàn mỹ của em yêu người khác đâu!"
"Đúng, lấy Phong Tiểu Tiểu đứng đầu mười đại mỹ nữ Hán triều, còn hiến thân, bị Thái sư từ chối, cuối cùng cam nguyện vì người cả đời không gả, thì sao có thể yêu Nữ hoàng? Tuy Nữ hoàng cũng rất đẹp, nhưng nàng kết hôn ba lần, không xứng với giáo chủ!"
"Giáo chủ của tôi băng thanh ngọc khiết, ai cũng không yêu, người là của tất cả chúng ta!"
...!
Tiết học đang tốt, mắt thấy sắp thành cái chợ, giáo viên lịch sử vội vàng thay đổi đề tài, "Các bạn học, nghe thầy nói, mặc dù Lâm Tô nâng Nữ hoàng lên đăng cơ, cũng giúp nàng củng cố địa vị, quân thần thích hợp có thể làm nên một giai thoại.
Nhưng lời đồn Lâm Tô yêu thầm Nữ hoàng là vô căn cứ.
Trong Nhân Tông ký ghi lại, Nguyên Hòa năm mười bốn, lúc đó Lâm Tô đang nhậm chức Hộ bộ viên ngoại lang được tứ hôn, đối tượng là Ôn Nghi công chúa, nhưng ngài lại từ chối.
Khi đó Ôn Nghi còn chưa kết