Xuyên Nhanh: Tôi Là Đại Boss

Chương 59


trước sau


Thời gian Đại Tráng thăm người thân kết thúc, hai ngày nay Lâm Tô bận chuẩn bị hành trang cho cháu trai, cho nên buông lỏng giám thị Tam Nha.

Cũng vì thế mắc sai lầm, để nàng ta chạy đến trước cửa Vương phủ nhìn chằm chằm.

Vì sao Lâm Tô biết nhanh thế? Không khác, người ta tự mình đến cửa.

Buổi sáng Tương Nam vương tự mình đến nhà, một là cảm tạ ân cứu mạng năm đó, hai là cầu hôn Cố gia, cưới Tam Nha.

Dĩ nhiên không phải vì cuộc gặp mặt lần trước, yêu Tam Nha chết đi sống lại, mà có nguyên nhân khác.

Người ta không giấu diếm gì, nói hết tính toán của bản thân cho Lâm Tô.

Hoàng Thượng kiêng kị vương gia không phải chuyện ngày một ngày hai, nếu không lúc trước Tương Nam vương dâng lên cái chuôi lão Vương gia, Hoàng Thượng cũng không sảng khoái giúp hắn đâm một đao như thế.

Vương gia luôn là đại họa trong lòng Hoàng thượng, có thể diệt trừ thì diệt trừ, không thể diệt trừ cũng tận lực làm suy yếu thế lực của bọn họ.

Tỉ như lúc trước lão Tương Nam vương, tay đã cầm quyền cao, còn cưới kế vương phi cũng xuất thân bất phàm, nắm giữ hơn nửa triều đình, có thể không khiến Hoàng Thượng kiêng kị sao? Cho nên Hoàng Thượng âm thầm ủng hộ Tương Nam vương hiện tại, lúc đó hắn còn là đứa nhỏ miệng còn hôi sữa, lại có thù với nhà kế Vương phi, để hắn kế vị, là chuyện tốt nhất.

Nhưng theo Tương Nam vương trưởng thành, bệnh đa nghi của Hoàng thượng lại nổi lên, thời niên thiếu, đã có thể đánh ngã phụ thân Vương gia cùng mẹ con kế phi Hòa gia gia thế kinh người, Tương Nam vương là hạng người bình thường?
Bây giờ Tương Nam vương cánh chim không gió (*), tự nhiên không dám hướng đến đầu ngọn giáo, thể hiện yếu thế trước mặt Hoàng Thượng.

Đây cũng là nguyên nhân hắn cao su không định hôn sự.

(*) Không quyền không thế.

Quan hệ trong kinh thành rắc rối phức tạp, cho dù là kết thân với ai, luôn không dứt được quan hệ bám váy phía sau.

Cho dù hắn không muốn mượn thế lực nhà ngoại, nhưng Hoàng Thượng khó tránh khỏi nghĩ nhiều.

Trên thực tế, chính hắn cũng không có suy nghĩ cưới vợ, thường thấy nữ nhân hậu trách đấu đá lẫn nhau, hắn đối với chuyện này không hứng thú.


Nhưng không thành hôn Hoàng Thượng cũng nghĩ nhiều —— một thân một mình không có cái chuôi nào, có phải định mưu đồ chuyện lớn gì không?
Cho nên, không kết cũng không được, chỉ có thể thành thân với gia đình đơn giản không có bối cảnh, không có quan hệ phức tạp.

Vừa lúc Cố Đại Tráng thi Trạng Nguyên, Tương Nam vương mới nhớ lại chuyện cũ.

Đường đường là Tương Nam Vương, thân phận thê tử quá thấp cũng không được, nhưng nếu có cái danh ân nhân cứu mạng, vậy còn có thể miễn cưỡng qua cửa.

Lần này hắn đến Cố gia, là lặng lẽ tới, người ngoài không biết, là muốn trưng cầu ý kiến Cố gia.

Nếu Cố gia không đồng ý cuộc hôn nhân này, hắn coi như chưa từng đến, miễn để Hoàng Thượng biết được, liên lụy tiền đồ Đại Tráng.

Đương nhiên, ơn cứu mạng vẫn phải báo, nhưng biến thành âm thầm trợ giúp.

Cuối cùng, hắn nói bóng nói gió, chuyện Cố Chi Thu mỗi ngày chạy đến vương phủ.

Nói cách khác, nàng ta cũng có ý với hắn, cho nên cân nhắc rất nhiều, hắn mới đưa ra quyết định này.

Lâm Tô bây giờ mới biết, mấy hôm nay Tam Nha luôn chạy ra ngoài, thì ra lại làm chuyện ngu xuẩn.

"Lão phu nhân yên tâm, tuy có chút bất đắc dĩ, nhưng bản vương đã cưới Cố Tam tiểu thư, sẽ toàn tâm toàn ý đối đãi nàng, tuyệt không bạc đãi." Tương Nam vương trịnh trọng nói.

Lâm Tô thở dài một hơi, "Hảo tâm của vương gia bà lão này đã hiểu, nhưng vương gia không biết, đứa cháu gái này của ta, nàng...!khác với những cô gái khác."
Tương Nam vương đồng cảm, tất nhiên khác biệt, cô gái bình thường có đêm khuya mang người mình không biết về nhà không? Có cô gái bình thường nào lớn mật mỗi ngày chực chờ ngoài vương phủ hắn không?
"Đứa cháu gái này của ta, không hiểu quy củ, cả gan làm loạn, ta sợ nàng ta gây họa cho vương phủ, liên lụy vương gia." Vốn là tránh để Hoàng Thượng nghi ngờ vô căn cứ mới cưới bình nữ, kết quả lại ôm họa lớn, chẳng phải lỗ vốn?
"Không sao, vương phủ có ma ma dạy bảo, không gây chuyện."
Thấy hắn kiên trì, Lâm Tô không nhiều lời nữa, nên nói đã nói rồi, sau này xảy ra chuyện không thể trách cô.

Huống hồ, Lâm Tô cảm thấy nếu trên đời này có người áp chế được Tam Nha, vậy chắc chắn người đó là nam chính.

Bọn họ vốn là mệnh định nhân duyện, Tam Nha gả đi rồi có thay đổi hay không cũng khó nói.


Nhưng Tam Nha cả gan làm loạn, vẫn khiến Lâm Tô cực kỳ tức giận, lúc này định cho nàng ta một bài học.

"Mi là tiểu cô nương chưa xuất giá, mỗi ngày ngồi xổm trước cửa nhà nam nhân, lỡ truyền ra ngoài có còn mặt mũi Cố gia nữa không! Hừ! Tự mi mất mặt là chuyện nhỏ, danh tiết xấu không gả được là quả báo, nhưng nếu liên lụy thanh danh chị em trong nhà, xem tao có lột da mi không!"
Năm nay chú trọng có vinh cùng vinh, có nhục cùng nhục, trong nhà có một đứa con gái hỏng thanh danh, vậy những chị em khác cũng bị ảnh hưởng.

Đây mới là chuyện Lâm Tô tức nhất, Tam Nha có hào quang nữ chính, có thể không quan tâm những chuyện này, nhưng mấy đứa cháu gái khác thành thật giữ khuôn phép, dựa vào cái gì để mấy đứa khó xử?
Cố Chi Thu ngoan ngoãn nhận sai, "Bà nội, cháu sai rồi, sau này cháu không dám nữa..."
Bị chửi nhiều rồi, Cố Chi Thu đã miễn dịch, thái độ nhận sai rất tốt, nhưng dạy mãi vẫn không sửa.

EDIT: morticia – Wattpad.

Lần này Lâm Tô quyết tâm cho nàng ta một bài học, cho nên phạt nàng ta quỳ ở từ đường một ngày một đêm, không cho uống nước ăn cơm, dể nàng ta sám hối với tổ tiên.

Dù Cố Chi Thu không nguyện ý, nhưng lần này không có ai trong nhà nói đỡ cho nàng ta.

Vương thị và Tôn thị không nói, nhà nào cũng có con gái, tự nhiên không muốn bị Tam Nha liên lụy.

Đến cả Lý thị cũng không đau lòng nàng ta, nàng còn có hai đứa con gái nữa, không thể vì con gái nhỏ không có đầu óc, liên lụy hai đứa con gái lớn.

Huống hồ Lâm Tô đã nói, muốn mài tính nàng trước khi lấy chồng, cho nên mọi người không ai có ý kiến.

Cố Chi Thu ban đầu còn tưởng mẹ nàng ta sẽ đau lòng mình, lặng lẽ cho nàng ta chút đồ ăn nước uống, kết quả lần này mẹ nàng ta không mềm lòng.

Bị nhốt một ngày một đêm, lúc Cố

Chi Thu đi ra, yên tĩnh, tinh thần uể oải, như quả bóng bị xì hơi.

Lúc này Lâm Tô mới nói chuyện Tương Nam vương cầu hôn.

"Thật? Bà, thật sự là người kia? Hắn là Tương Nam vương?" Cố Chi Thu cực kỳ vui vẻ, như bị điên, biết cái gì gọi là liễu ám hoa minh? Vui như lên trời không?

Chính là cái này!
Lâm Tô nhìn dáng vẻ này của nàng ta, trong lòng âm thầm thở dài, chỉ sợ con nhỏ này vào vương phủ rồi không thay đổi gì, nói không chừng còn khác người hơn.

Nhưng nữ nhi gả ra ngoài như bát nước đổ đi, đến lúc đó cho dù nàng ta ầm ĩ thế nào, chỉ cần không phạm đại tội phản quốc tru di cửu tộc, không liên quan đến Cố gia.

Hôn kì định ra tương đối gấp, chỉ có ba tháng chuẩn bị, thêu áo cưới tất nhiên không kịp nữa, huống hồ Cố Chi Thu không có khả năng tự mình thêu áo cưới.

Ban đầu nàng ta còn định tự mình làm áo cưới kìa, nhưng bị Lâm Tô không chút do dự bác bỏ.

Vừa lúc vương phủ đưa mũ phượng đến, nói đây là quy củ Hoàng gia, ngược lại miễn để nàng ta tự mình chơi đùa.

Một phen gà bay chó sủa, cuối cùng cũng đến ngày xuất giá.

Vì theo quy chế Vương phi, Cố gia không ai hiểu chuyện này, cho nên Tương Nam vương phái người đến, nhận hết mọi việc.

Gióng trống khua chiêng đưa tiễn tân nương tử, không có việc gì.

Thấy kiệu hoa lớn đi xa, trong lòng Lâm Tô thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng vứt được tai họa đi.

Dù nghĩ thế là có lỗi với Tương Nam vương bị "giá họa", nhưng mà...!Bần đạo bất lực, vương gia tự cầu phúc đi ha.

Chuyện Tương Nam Vương cưới một nữ tử bình dân làm vợ, quả nhiên khiến triều đình nghị luận rất lâu.

Người biết chuyện nói hắn phòng ngừa Hoàng Thượng nghi ngờ, nhưng cũng có người nói hắn mắt mù, vậy mà cưới nông nữ làm vợ.

Nhưng Tương Nam vương không có hành động gì, ngược lại là Hoàng Thượng, ngoài miệng chê trách ném đi thể diện Hoàng gia, nhưng nội tâm lại rất hài lòng hành động này của hắn, nhìn ban thưởng không ít là thấy rõ.

Cố Chi Thu như ý nguyện gả vào vương phủ, phu quân tuấn mỹ vô song, chỉ cưới mình nàng ta, đến cả nha hoàn thông phòng cũng không có, điều này khiến Cố Chi Thu cực kỳ vui vẻ.

Trong mắt người tình biến thành Tây Thi, nàng ta thấy Tương Nam Vương chỗ nào cũng tốt, cho dù lớn mật đến đâu đối với người mình thích đều thu liễm lại, cho nên sau khi nàng ta gả đi thật sự yên ổn một đoạn thời gian.

Sau khi Tam Nha xuất giá, Cố gia thanh tịnh không ít, đến cả vận mệnh cũng khá hơn nhiều, đầu tiên là nàng dâu trưởng tôn bình an hạ sinh, sinh ra chắt trai đời thứ tư đầu tiên ở Cố gia, đệ tứ cùng đường (*).

(*) Bốn đời còn sống.

Bà cố, ông nội, cha, con.


Sau đó Tam Tráng thi đậu cử nhân, Tiểu Bảo đậu tú tài, Nhị Tráng không ai bì nổi lên bảng vàng, Thám Hoa cao trung.

Dù không phải Trạng Nguyên, nhưng năm nay thi cao trung hắn mới mười chín tuổi, đã rất tốt.

Lần này, Cố gia có hai tiến sĩ, huynh đệ song tiến sĩ, đến cả quý tộc thế gia cũng hiếm thấy, huống chi hai anh em đều xuất thân nông hộ, vậy càng hiếm có.

Vì giữa quân và người, càng thích thần tử không có bối cảnh như này, dù bọn họ cũng coi như anh vợ Tương Nam vương, nhưng vì Tương Nam vương chỉ kinh doanh, Hoàng Thượng đã xem Tương Nam vương ở đảng Trung hoàng, cho nên hai anh em này đều được trọng dụng.

Đến lúc Tam Tráng cũng đậu tiến sĩ, Lâm Tô cân nhắc bọn nhỏ đều ở kinh thành làm quan, cha mẹ thê tử đều ở nhà, tự nhiên bị tách ra, Lâm Tô liền làm chủ, cả nhà Cố gia chuyển vào kinh thành.

Cố gia càng ngày càng tốt, Cố Chi Thu ở vương phủ bắt đầu giày vò người ta.

Nguyên nhân là do một nha hoàn trong vương phủ lợi dụng lúc Tương Nam vương say rượu bò lên giường, dù không thành, nhưng trong mắt Cố Chi Thu không dung được một hạt cát, náo loạn lên.

Hôm nay lại là sinh thần Tương Nam vương, có rất nhiều khách nhân ở trong phủ, bị người ta thấy hết.

Sau khi lan truyền ra ngoài, mọi người không khiển trách nha hoàn bò giường, lại chê Cố Chi Thu đố phụ, thói đời vốn như thế.

Thậm chí còn truyền đến tai Hoàng Thượng, ông nghe nói trong thọ yến, Vương phi không để ý thể diện Hoàng thất, không cho Tương Nam vương mặt mũi, trước mặt mọi người chế nhạo nha hoàn bò giường, khiến Tương Nam vương không dám ra ngoài.

Lại nghe ở Vương phủ chỉ có một mình Vương phi, đến cả nha hoàn thông phòng cũng không có, Hoàng Thượng tặng cho Tương Nam vương hai nữ nhân, trực tiếp tiến phủ.

Tương Nam vương muốn từ chối cũng không được, ai cũng thấy Hoàng Thượng đưa mỹ nhân đến phủ thượng hắn, nếu hắn cho người hồi cung, không phải đánh mặt Hoàng Thượng? Cho nên đành phải tạm thời nhận lấy.

Lần này, xem như chạm vào vảy ngược của Cố Chi Thu.

Nàng ta đến từ hiện đại, đương nhiên theo chủ nghĩa một vợ một chồng.

Dù Tương Nam vương chưa từng hứa hẹn chỉ có một mình nàng ta, nhưng hắn vẫn làm vậy.

Cho nên Cố Chi Thu cho rằng hắn ngầm thừa nhận một đời một kiếp một đôi người.

Nhưng lần này hắn lại âm thầm nhận hai mỹ nhân vào phủ, chịu nổi nữa không?.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện