EDIT: Vee Chimtee.
"...!Chúng ta là anh em, chuyện này tôi không muốn giấu cậu, cậu có rảnh vẫn nên để ý Giang Vãn Ca một chút đi"
Sau khi Phó Sâm đi, lại một người tới cũng nói với Cố Hoài như thế.
Lâm Tô nhớ, ba người này lúc trước trong yến hội, là ba người thay đổi sắc mặt khi thấy Cố Hoài cùng Giang Vãn Ca bước vào.
Vì được Lâm Tô ấn dấu tinh thần, nên đối với chuyện của Giang Vãn Ca luôn giữ tỉnh táo và lý trí, không bị Giang Vãn Ca quyến rũ.
Cho nên kết quả của lý trí là bọn họ nói hết chân tướng sự việc cho Cố Hoài, tránh bị Giang Vãn Ca châm ngòi ly gián, phá tình anh em.
Mặc dù Cố Hoài đã sớm chuẩn bị tâm lý, nhưng một đêm suýt mang ba nón xanh, sắc mặt vẫn xanh trắng.
Ngay cả Lâm Tô cũng nhịn không được đồng cảm với hắn.
Cố Bắc Thành một bên từ nghe sương sương đến kinh ngạc, bây giờ đã hoàn toàn chết lặng, trong lòng đối với cháu trai tràn đầy đồng tình.
Một cái nón xanh người quen.
Lúc này Cố Bắc Thành còn chưa biết, thật ra Cố Hoài cố chấp đội nón xanh, hay vợ cháu hắn cho mang.
[?]
Nhắc Tào Tháo Tào Tháo đến, người thứ ba mới đi không bao lâu, Cố Tiểu Bạch liền hấp tấp chạy tới, "Nhị ca, thì ra anh ở đây, tôi tìm anh nãy giờ!"
Cố Hoài hít sâu một hơi, cố gắng để bản thân tỉnh táo lại, "Chuyện gì?"
"Giang Vãn Ca lại cho anh đội nón xanh kìa, ở nhà vệ sinh tầng hai tôi thấy cô ta đè Tống An lên tường hôn!"
Cố Hoài & Cố Bắc Thành & Lâm Tô: "..."
[Du ma.]
Cố Hoài hít sâu mấy lần, nửa ngày mới nhịn được xúc động ăn tươi nuốt sống Giang Vãn Ca, mặt không đổi nói, "Còn có ai nhìn thấy?"
"Mình tôi, bên ngoài người ra ra vào vào, tôi sợ lớn chuyện để mọi người chế giễu, nên gõ cửa nhắc nhở bọn họ, lúc tôi đi lên đã tách ra rồi."
Cố Hoài mắt hoài nghi: "Thật sự chỉ nhắc nhở?" Lấy thái độ ghét bỏ Giang Vãn Ca của Cố Tiểu Bạch, bắt được chuôi của cô ta còn không náo lên cho mọi người biết?
Cố Tiểu Bạch "hứ" một tiếng, "Tất nhiên, tôi cũng không phải không biết nặng nhẹ."
Một ngày không ly hôn, Giang Vãn Ca vẫn là con dâu Cố gia một ngày, cô ta gây ra chuyện còn không phải chọc tới mặt mũi Cố gia?
Cố Hoài gật đầu, "Không nói ra là được, việc này tôi có tính toán, cậu đừng để ý."
Nghe vậy, Cố Tiểu Bạch không tin nổi trừng lớn mắt, "Không phải chứ nhị ca, anh đến cùng tính làm gì? Loại phụ nữ này không tranh thủ thời gian ly hôn, còn giữ lại làm gì? Chẳng lẽ anh còn đợi cô ta quay đầu? Đừng suy nghĩ, tôi nói anh, sư phụ tôi nói rồi, đỉnh đầu anh chắc chắn xanh thành thảo nguyên, sớm ly sớm thoát!"
Cố Hoài nhướng mày, "Sư phụ cậu? Lâm Tô?"
Chuyện mấy người Tiểu Bạch bái Lâm Tô làm sư phụ hắn cũng biết, nhưng lúc trước từ hôn với cô, dẫn tới Lâm gia bất mãn, cho nên hắn rất biết mình, cố gắng giữ khoảng cách với Lâm Tô, đối với chuyện của cô tất nhiên không hỏi.
"Đúng rồi, anh vừa kết hôn sư phụ tôi xem tương lai anh sẽ bị mây xanh che đầy đầu, chúng tôi không tin, bây giờ xem ra, sư phụ tôi quả nhiên có tâm quan nhạy bén." Cố Tiểu Bạch cảm thấy mình rất có mắt nhìn, kịp thời ôm đùi sư phụ.
Cố Hoài trong lòng giật mình, nhưng từ chối cho ý kiến, mê tín phong kiến hắn không tin, bị cô nói trúng có thể chỉ là trùng hợp.
Cũng có thể nữ nhân hiểu rõ nữ nhân, Lâm Tô lúc trước nhìn rõ bản tính Giang Vãn Ca là thủy tính dương hoa*, cho nên mới nói vậy.
*Thủy Tính Dương Hoa: lẳng lơ.
Ngay lúc Cố Hoài đang trầm tư, bé cưng hiếu động Cố Tiểu Bạch đứng yên không được, tùy ý đi hai bước.
Vừa hay nhìn thấy phía sau bồn cây rậm rạp, Lâm Tô cùng tiểu thúc nhà mình xếp hàng ngồi, hai người một tư thế, ngay cả biểu tình cũng không khác gì, tràn đầy đồng tình trách trời thương dân.
Cố Tiểu Bạch kêu lên, "Sư phụ, tiểu thúc, hai người sao lại ở đây?"
Cố Hoài nghe được, lập tức đi tới, thấy đúng là tiểu thúc nhà mình và Lâm Tô, biểu cảm nháy mắt cứng ngắc lại.
"Hai người sao lại ở với nhau?" Cố Tiểu Bạch còn chưa rõ tình huống, kỳ lạ hỏi.
Cố Bắc Thành không trả lời hắn, mà nhìn Cố Hoài, thanh âm bình tĩnh nói, "Bọn tôi tới trước."
Nói bóng gió là không phải bọn họ cố ý nghe lén.
Nhưng cũng gián tiếp thừa nhận bọn họ nghe được từ đầu tới đuôi.
Một tia may mắn cho Cố Hoài cũng không có.
"Tôi sẽ giữ bí mật." Cố Bắc Thành nhìn hắn bộ dáng nhân sinh không còn gì luyến tiếc, bổ sung một câu.
Không giữ không được đâu, cháu trai bị đội nhiều nón xanh thế, nói ra mặt hắn cũng không sáng sủa được!
Cố Hoài: "..." Cảm ơn ha!
Đều bị nghe được, Cố Hoài dứt khoát vò đã mẻ không sợ rơi, cũng không do dự, "Tiểu thúc coi như xong, Lâm Tô, tôi biết tôi có lỗi với cô." Hắn một đại nam nhân lúc trước khăng khăng từ hôn, ít nhiều làm mất mặt Lâm Tô, đằng sau còn bị người ta chế giễu.
Bây giờ phong thủy thay đổi, đến phiên cô cười nhạo mình.
"Cô muốn cười thì cười đi, nhưng tạm thời xin cô đừng nói chuyện này cho người khác biết, được không?" Ngữ khí Cố Hoài cực kỳ thành khẩn.
Lâm Tô tự nhiên không hứng thú với chuyện xấu của hắn, cho nên gật gật đầu, chỉ nói một chữ, "Được."
Cố Hoài nhẹ nhõm thở ra, nếu bị người khác nghe được hắn cũng không khẩn trương tới vậy, nhưng bị Lâm Tô nghe được nữ nhân bản thân không tiếc từ hôn với cô để cưới về, cho hắn đội nhiều nón xanh, hắn cảm thấy rất mất mặt, cũng không định nán lại lâu, nói mấy câu liền nhanh chóng rời đi.
"Nhị ca thật đáng thương." Sau khi Cố Hoài rời đi, Cố Tiển Bạch cảm thán.
EDIT: Vee Chimtee.
"Người đáng thương tất có chỗ đáng hận." Kiếp trước trong lúc Giang Vãn Ca mang thai Cố Hoài cũng vượt quá giới hạn, không thể trách Giang Vãn Ca cho hắn đội nón xanh.
Nhưng