Nhóm dịch: Bánh Bao“Anh không ngại em và Phó Thương Niên đã kết hôn, em nói em sẽ ly hôn mà.
”“Thanh Thanh, trả lời đi em.
”“Bảo bối, trả lời điện thoại đi.
”—— Em thật sự không có tình cảm gì với anh sao?—— Cho dù muốn kết thúc, dù sao cũng phải gặp mặt chứ?! Nhìn từng tin nhắn wechat, Khúc Thanh Thanh thật sự ghê tởm vô cùng.
Dương Hướng Thành này đúng là vô sỉ đến cực điểm.
Rõ ràng trong lòng căn bản không có nguyên chủ, lại có thể nói ra những lời ghê tởm như vậy.
Cô đang phỉ nhổ, di động đột nhiên đổ chuông.
Khúc Thanh Thanh không chú ý, ngón tay chạm vào phím trả lời.
Bên trong lập tức truyền đến âm thanh của Dương Hướng Thành.
“Thanh Thanh, cuối cùng em cũng chịu nghe điện thoại của anh!” Dương Hướng Thành vui mừng nói, đã không còn tư thái lúc ở khách sạn: “Em còn giận anh sao?”“Chuyện gì?” Khúc Thanh Thanh lạnh lùng hỏi.
“Chúng ta gặp mặt đi, anh có đồ cho em.
”“! ” Khúc Thanh Thanh thật sự không muốn gặp Dương Hướng Thành, nhưng cô lại nghĩ đến giấc mộng buổi sáng kia, trong mộng Dương Hướng Thành vẫn cướp tiền của cô, xem ra, cô nhất định phải chấm dứt hoàn toàn với Dương Hướng Thành mới được, vì thế cô nói: “Được.
”“Nơi cũ nhé.
”“Tôi không biết nơi cũ ở đâu.
”“! Vậy