Nhóm dịch: Bánh Bao“Không còn kịp nữa rồi.
” Chị Từ thong dong nói.
“Ý cô là sao?” Đạo diễn Lưu hỏi.
“Một giờ trước, tôi đã ký hợp đồng với Thanh Thanh.
”Chị Từ vẻ mặt đắc ý nói: “Cho nên nói, hiện tại Thanh Thanh là người của tổ đạo cụ của chúng tôi đấy.
”Đạo diễn Lưu nhìn về phía Khúc Thanh Thanh hỏi: “Cô ấy nói thật sao?”“Là thật.
” Khúc Thanh Thanh trả lời.
Đạo diễn Lưu sửng sốt một chút, ông ấy quay rất nhiều phim truyền hình, thật lòng thích làm đề tài cổ xưa, cũng có được tri thức lịch sử phong phú, vừa nhìn thấy hoa mai của Khúc Thanh Thanh Tú, lập tức hiểu được bản lĩnh thâm hậu của Khúc Thanh Thanh, cố ý để phó đạo diễn tiếp xúc với Khúc Thanh Thanh, hy vọng Khúc Thanh Thanh có thể vì cống hiến tài năng cho mình.
Kết quả lại bị từ chối.
Ông ấy nghĩ một lần từ chối cũng không tính là gì, chờ ông ấy quay xong cảnh quay ngày hôm nay, ông ấy tự mình gọi điện thoại cho Khúc Thanh Thanh, tin tưởng bằng vào danh tiếng của mình, Khúc Thanh Thanh nhất định nguyện ý vào tổ đạo diễn, chỉ là không nghĩ tới Từ Vân đã cướp người đi.
Ông ấy hối hận rồi.
Nhìn thấy bức tranh thiếu nữ Vọng Nguyệt họa càng thêm hối hận, Khúc Thanh Thanh này chẳng những biết thêu thùa, mà công lực hội họa cũng