Không biết bản thân trở thành đối tượng bị bàn tán, lúc này, Kỉ Tình đã một đường bị Độc Cô Vô Song lôi vào nhà vệ sinh.
Chỉ vừa bước vào, hắn liền đã gấp không chờ được đem cửa phòng khóa trái, đem y áp vào trên bồn rửa tay.
“Kỉ Tình…Kỉ Tình…” Đối phương thần trí vô cùng hốt hoảng, không ngừng lặp lại tên của Kỉ Tình.
Tin tức tố lại càng dày đặc đến mức suýt chút liền đem y xông choáng.
“Độc Cô Vô Song!”
Cảm nhận được cánh tay nam nhân không ngừng sờ soạng lung tung trên người mình, nóng như một miếng sắt nung, hơi thở còn thô trọng như vậy, Kỉ Tình liền nhíu mày, có chỗ phát giác :“Cậu phát tình rồi?”
Nhắc đến kỳ phát tình, Kỉ Tình liền cảm thấy răng đau.
Cái thế giới này rốt cuộc là gì vậy? Một đống thứ loạn thất bát tao, căn bản là không thể hiểu nổi.
Xuyên đến đã gần một tháng, Kỉ Tình cũng đã ‘may mắn’ được thể nghiệm kỳ phát tình một lần.
Mà lần đó, suýt chút liền khiến y tưởng rằng bản thân phải chết rồi.
Sau đó, mặc dù đã uống thuốc ức chế, nhưng loại cảm giác đáng sợ kia vẫn cứ ám ảnh trong tâm trí Kỉ Tình, nghĩ đến liền sợ.
“Kỉ Tình…em thích anh…” Không thể nghe thấy cũng như trả lời câu hỏi của Kỉ Tình, Độc Cô Vô Song chỉ có thể tự lẩm bẩm một mình.
Lại tựa như một con cún, không ngừng cọ đầu vào trên người y.
Bởi vì đều là Alpha, nên tin tức tố của Độc Cô Vô Song cũng không hề ảnh hưởng gì đến Kỉ Tình.
Nếu đổi lại thành một Omega tới đây, thì e rằng đã sớm bị hắn thúc đẩy phát tình.
Ôm lấy Kỉ Tình, dù cho trong thân thể đang nghẹn một đoàn hỏa, nhưng Độc Cô Vô Song vẫn cảm thấy vô cùng thỏa mãn.
Hắn gục đầu vào trong hõm vai của y, chóp mũi nhẹ nhàng cọ sát vào trên tuyến thể.
Thế nhưng, khoang mũi lại không bắt được mùi hương gì, khiến hắn nhất thời lại có chút bất mãn :“Kỉ Tình…em muốn tin tức tố của anh…”
Nếu không phải đây là thế giới ABO, Kỉ Tình đã sớm cảm thấy Độc Cô Vô Song là một tên biếи ŧɦái.
Nhưng dù trong lòng nghĩ gì, Kỉ Tình chung quy vẫn là đem tin tức tố của mình thả ra.
Mặc dù Kỉ Tình chỉ phóng thích một tia tin tức tố nhỏ bé như vậy, nhưng Độc Cô Vô Song ngay tức khắc vẫn có thể nắm bắt được.
Đó là một hương hoa đào mát lạnh, trong trẻo như tuyết, thấm vào tâm can.
Rõ ràng tin tức tố giữa Alpha với nhau sẽ không thể hấp dẫn đối phương, nhưng cố tình, Độc Cô Vô Song lại bị tin tức tố của Kỉ Tình làm cho kích động đến run rẩy, mê luyến hít sâu vài hơi.
Thế nhưng, con người là một loài sinh vật không biết thỏa mãn với những gì mà mình đang có, Độc Cô Vô Song cũng không ngoại lệ.
Hắn ngay tức khắc liền cho Kỉ Tình biết, thứ gì gọi là được voi đòi tiên.
“Kỉ Tình, em có thể…cắn anh không?” Mặc dù đang hỏi, nhưng lúc này, hầu kết lăn lộn, Độc Cô Vô Song đã bắt đầu tìm kiếm một vị trí thích hợp.
Rất rõ ràng, dù cho câu trả lời của y là thế nào, cảm giác kíƈɦ ŧɦíƈɦ kia cũng sẽ khiến hắn bất chấp hết thảy mà cắn y.
Nghe thấy câu hỏi trắng trợn của Độc Cô Vô Song, Kỉ Tình liền không khỏi trố mắt một chút.
Ngay sau đó, liền đã tức giận đến nộ hỏa công tâm :“Cắn cái đầu của cậu, mau thả ra.”
Quả nhiên, y đúng rồi, tên này thật sự là cầm tinh con chó, lần nào cũng muốn cắn y.
Còn hỏi đến quang minh