Kỉ Tình nằm yên trên giường, lãng phí hết gần nửa tháng để dưỡng thương, thương thế mới xem như hồi phục được bảy phần.
Nhưng khoảng thời gian này, y cũng không phải là niềm vui gì cũng không có.
Bởi vì y phát hiện, chính mình đã có thể đem chảo đen triệu hoán tới.
So với khi ở vị diện võng du kia còn phải đơn giản hơn.
Bị triệu hoán đi ra, chảo đen liền vô cùng vui mừng vòng quanh Kỉ Tình mà bay lượn.
Tựa như chó con ngoắc đuôi với chủ, làm tâm trạng không vui của Kỉ Tình cũng nhận được cải thiện một chút.
Kỳ thực, trước kia đã mơ hồ có suy đoán, mà hiện tại, dự đoán này của y đã được tăng lên một bước, đạt được chứng thực.
Chiếc chảo đen này cùng y, ở giữa tựa hồ có một loại liên kết đặc biệt nào đó.
Nhưng nó có sức mạnh tương đối lớn, những thế giới bình thường, tỉ như thực tại sẽ không thể chịu được phụ tải của nó.
Cho nên, chỉ có thế giới cao võ, hay huyền huyễn tiên hiệp, y mới có thể đem nó triệu hoán ra.
“Chân Quân, bên ngoài có Bắc Phong Kiếm Quân cầu kiến.” Trong lúc Kỉ Tình còn đang suy nghĩ miên man, ở ngoài cửa, một tên đạo đồng liền đã thấp giọng thông báo.
Bắc Phong Kiếm Quân? Đây chẳng phải là vị tông sư luôn miệng bảo hộ Độc Cô Duy Ngã trên thu đồ đại điển sao?
“Không gặp.” Lạnh giọng nói, nhìn chằm chằm mũi chân của mình, trong lòng khẽ động, Kỉ Tình liền mở miệng phân phó :“Ngươi đi một chuyến đến sau núi, nơi thái thượng trưởng lão nghĩ ngơi xem, xem có Độc Cô Duy Ngã ở đó hay không, nếu có liền nói với hắn là ta muốn gặp hắn.”
So với ngồi chờ thời cơ buông xuống, Kỉ Tình cảm thấy, chính mình cần phải tự sáng tạo cơ hội.
“Vâng, Chân Quân.” Nghe theo mệnh lệnh của Kỉ Tình, đạo đồng rất nhanh liền rời đi.
Khoảng cách giữa đỉnh Tiêu Dao và hậu sơn cũng rất lớn, nên mất gần nửa canh giờ, đạo đồng mới có thể tới được Kỉ Hóa Cư, nơi bế quan tu hành của thái thượng trưởng lão.
Bởi vì yêu cầu bình tĩnh, bình thường lại càng không có người dám tới gần, nên Kỉ Hóa Cư cũng không có bất kì đệ tử tạp dịch hay thủ vệ nào.
Đạo đồng của Kỉ Tình chỉ vừa bước vào, liền đã lập tức bị thần thức của thái thượng trưởng lão phát hiện ra.
Ngay tức khắc, một âm thanh già dặn, hùng hậu, tựa như tiếng trời liền đã từ trên cao vọng vào tai của gã :“Kẻ nào?”
“Tham kiến thái thượng trưởng lão.
Tiểu nhân là đạo đồng của Hàn Ảnh Chân Quân, ngài ấy phái tiểu nhân tới đây, mời Độc Cô công tử tới Tiêu Dao Đỉnh một chuyến.”
“Tên Kỉ Tình đó lại muốn làm gì? Không gặp.” Thái thượng trưởng lão rõ ràng là có chút sững sờ, nhưng rất nhanh liền đã phẫn nộ quát.
Bị uy áp đáng sợ kia đè đến cong lưng, tên đạo đồng này có thể nói là khổ không thể tả, cũng vô cùng xoắn xuýt.
Bởi vì nếu quay về, không hoàn thành nhiệm vụ được giao, gã có khả năng sẽ bị Chân Quân trừng phạt.
“Thế nào, còn không đi sao? Lời của bổn tọa nói không sánh bằng lời nói của Kỉ Tình?”
“Thái thượng trưởng lão, không phải giống như ngài nghĩ, tiểu nhân…” Nhưng