“Được rồi, khoan nói những chuyện này…” Sắc mặt đột ngột có chút tái đi, Lục Dạ liền vội vã đứng dậy, nhanh chóng đi rót rượu, mang đến cho Kỉ Tình :“Trước uống rượu giao bôi đi, có được không?”
“Thân thể của ngươi không khỏe.”
Nhìn xem ly rượu trong tay đối phương, Kỉ Tình trầm ngâm một chút, liền đã lạnh lùng nói.
Nhưng nào ngờ rằng, người trước mặt đã lắc đầu, không chút để ý phản bác :“Không sao cả, chỉ là một ly rượu mà thôi.
Cũng không có khả năng ngay cả rượu hợp cẩn đều không uống nha…”
Rốt cuộc, dưới sự kiên trì cùng chờ mong của hắn, Kỉ Tình vẫn là không đành lòng cự tuyệt, nhận lấy ly rượu, cùng hắn hợp cẩn.
Chỉ là, đúng như dự đoán của Kỉ Tình, sau khi uống vào một ly rượu, cơ thể của Lục Dạ liền đã phản ứng vô cùng kịch liệt, tại chỗ ho không ngừng, đến mức nước mắt đều chảy ra.
“Khục…ta không sao…ngươi…khụ… không cần lo lắng…” Gắt gao bắt lấy cổ tay Kỉ Tình, Lục Dạ liền cố gượng cười nói, nhưng không ngờ rằng, vẫn còn chưa nói được dứt câu, hắn liền đã không khống chế được, đột ngột phun ra một búng máu!
Tiên huyết trong nháy mắt liền bắn lên sàn nhà cùng rèm giường, kèm theo đó, thân thể Lục Dạ cũng đã mất hết sức lực mà ngã xuống.
Khiến Kỉ Tình ở ngay bên cạnh không khỏi có chút hoảng hốt.
“Lục Dạ!”
“Ta…ta…” Khó khăn nói ra hai chữ này, Lục Dạ lại không khống chế được mà tiếp tục ho ra máu.
Lần này, cũng không cho phép hắn nói chuyện nữa, Kỉ Tình liền đã lập tức ôm chầm lấy hắn, để hắn tựa đầu vào lòng mình.
Linh khí khó khăn lắm mới có thể điều động được, cũng bị y xem thành không đáng tiền mà không ngừng truyền vào trong người hắn.
Thế nhưng, rất nhanh, Kỉ Tình liền đã bị ép không thể không ngừng hành vi độ linh lực này lại, bởi vì lúc này, có lẽ do thân thể quá mức suy yếu, Lục Dạ cư nhiên lại bị linh lực làm cho khí huyết hỗn loạn, tình trạng trong nháy mắt liền trở nên tồi tệ hơn.
Nhìn thấy trong miệng Lục Dạ không ngừng trào ra máu tươi, Kỉ Tình liền vội vã nắm lấy tay hắn, có phần luống cuống nói :“Xin lỗi, ta không…”
“Không…không sao…đừng xin lỗi…” Mỗi nói ra một chữ, ngữ điệu của Lục Dạ liền đã lập tức yếu đi một phần.
Tiên huyết cũng càng lưu càng nhanh, đem cả phần cằm của hắn đều nhuộm đỏ.
“Kỉ Tình…sau khi ta chết…ngươi…”
“Ta rất nhanh sẽ đi tìm ngươi.” Cắt đứt lời trăn trối của hắn, Kỉ Tình liền dùng giọng điệu nghiêm túc mà khẳng định.
Thần sắc trên mặt vẫn không vui không buồn, nhưng trong mắt, lại ẩn chứa một tia day dứt khó phát giác, chứng tỏ cho việc…
Dù biết rõ cả hai chia ly cũng chỉ là nhất thời, mọi thứ đều là một giấc mộng, rất nhanh liền sẽ tiêu tan.
Nhưng nhìn hắn đau đớn thống khổ chết trước mặt mình, trái tim dù cho có làm bằng đá đi nữa, Kỉ Tình vẫn sẽ có chút bi thương.
Nghe y nói sẽ đi tìm chính mình, Lục Dạ liền không khỏi bật cười, chỉ là, thời khắc này, tiếu dung của hắn lại trông vô cùng dữ tợn, thê lương :“Ngươi…muốn…tuẫn táng cùng ta…sao?”
“Ngươi đừng sợ, ngủ một giấc, chỉ cần ngủ một giấc, ngươi rất nhanh liền sẽ tỉnh lại.
Lúc đó, chúng ta…Chúng ta sẽ ở bên nhau…” Với một người có hạn chế về ngôn từ như Kỉ Tình, có thể