Edit: Cá
____
Hiện tại cốt truyện chính đã trôi qua một năm, chỉ còn một năm nữa là nữ chủ sẽ trở về giới võng phối. Mà Cố Thanh Thiển đã qua đời, lúc Cố Mạch Hàn học năm nhất là tiến vào giới võng phối, trở thành đại thần CV vòng ngôn tình.
Nguyên chủ kém boss phản diện hai tuổi, hiện tại cậu là một học sinh lớp 12, còn phải phấn đấu thi đại học vào tháng 6.
Sau khi ăn sáng xong, cha Diệp đến công ty tiện đường đưa Diệp Mộ Sanh đi học luôn. Nhìn những tòa nhà cao lớn mỹ lệ hiện đại trước mắt, Diệp Mộ Sanh cong môi, trong lòng cảm khái một trận.
Căn cứ ký ức của nguyên chủ, Diệp Mộ Sanh đi tìm lớp. Có bạn học thấy Diệp Mộ Sanh đứng ở cửa phòng học bèn tiến tới chào hỏi: “Chào buổi sáng!”
“Chào buổi sáng.” Diệp Mộ Sanh gật đầu, cười nói, sau đó tìm vị trí của nguyên chủ rồi ngồi xuống.
Tại trường học, Diệp Mộ Sanh đặt khuỷu tay ở trên bàn, dùng tay chống đầu, một bên nghe giáo viên trên bục giảng bài, một bên nhìn vào sách giáo khoa toán.
Mặc dù những nội dung này Diệp Mộ Sanh đều đã học qua trước đây, nhưng vì ở thế giới cổ đại vài chục năm, Diệp Mộ Sanh đã có chút xa lạ với tri thức.
Tháng sau chính là tháng 6, trong một tháng này Diệp Mộ Sanh cần phải ôn tập lại những kiến thức cũ.
Học sinh lớp 12 cần phải học rất nhiều sách. Hơn nữa nguyên chủ học ban xã hội, còn Diệp Mộ Sanh trước đây học ban khoa học tự nhiên, bởi vậy Diệp Mộ Sanh còn cần phải học thêm cả các môn xã hội.
Cũng may Diệp Mộ Sanh thông minh, trí nhớ cũng không tồi, cho nên chuyện này đối với cậu mà nói cũng không phải việc gì khó.
“Xem ra mình cần phải luyện thêm nhiều…” Diệp Mộ Sanh nhìn tờ nháp ghi đầy những con chữ, tự mình lẩm bẩm.
Thật ra trước đây chữ Diệp Mộ Sanh rất đẹp, chỉ là ở cổ đại có thói quen dùng bút lông, hiện giờ đột nhiên đổi thành bút máy, cậu có chút không quen.
“Cậu đang nói gì thế?” Bạn ngồi cùng bàn Diệp Mộ Sanh là một thiếu nữ rất đáng yêu, quay đầu hỏi cậu.
“Không có gì.” Diệp Mộ Sanh chuyển bút máy trong tay, khóe