Ngày thường vào những lúc nhàn rỗi, Diệp Mộ Sanh sẽ căn cứ theo ký ức nguyên chủ luyện tập ngụy âm ngụy thanh. Lúc đang nghe Cố Mạch Hàn hát, Diệp Mộ Sanh cũng nhỏ giọng hát theo.
Nguyên chủ có chất giọng bẩm sinh không tồi, nguyên chủ lại rèn luyện rất nhiều năm, hơn nữa năng lực học tập của Diệp Mộ Sanh rất mạnh, còn dùng tâm.
Bởi vậy mặc dù mới đến vị diện này hơn một tháng, nhưng Diệp Mộ Sanh đã có thể theo kịp bước chân nguyên chủ. Mặc dù giọng của nguyên chủ rất hay nhưng khi hát không có cảm xúc.
Diệp Mộ Sanh chưa từng tiếp xúc qua ngụy thanh và kịch, tại phương diện này còn kém hơn nguyên chủ một chút.
Sau khi chuẩn bị ổn thoả, Diệp Mộ Sanh dẫn đầu mở miệng hát: “Họ nói rằng em không thể theo kịp bước chân của anh.”
Thanh âm của Diệp Mộ Sanh thuộc về giọng mỹ nhân yêu nghiệt cao quý lãnh diễm, không thích hợp với bài hát này, bởi vậy lúc hát Diệp Mộ Sanh hơi đè thấp giọng xuống một chút, khiến trong giọng có chút trong trẻo ngốc nghếch.
“Anh nói không sao cả vì ít nhất quan hệ của chúng ta vẫn rất tốt”. Cố Mạch Hàn theo sát, dùng giọng ôn nhu hàm chứa sủng nịch vô cùng.
Diệp Mộ Sanh ghé vào mic, hát tiếp: “Bọn họ nói em hiền như khúc gỗ vậy, tựa như kẻ ngốc.”
“Như thế anh mới không phải dụng tâm quá nhiều.” Cố Mạch Hàn hát.
Hai người cách nhau vài thành phố, ngồi trước máy tính cùng song ca.
Một người có giọng trong trẻo như là bị đả kích rồi oán giận với người yêu. Mà một người có giọng ôn nhu như nước, tràn ngập cưng chiều như là đang kiên nhẫn an ủi người thương.
Mặc dù đây là lần đầu tiên hai người kết hợp, nhưng lại cực kỳ ăn ý. Tiếng ca mềm mại, ca từ ngọt ngào làm người ta tưởng tượng đến hình ảnh hường phấn.
Các fan girls trong phòng lúc này đã kích động điên cuồng đưa hoa, spam tặng lễ vật.
Hư Hàn Vấn Noãn - A Bố: A a a lỗ tai mang thai!
Hư Hàn Vấn Noãn - Pikachu: (. ’▽’. ) i love