Một tuần sau, kế hoạch Thất Hạ của đoàn phim hỏi các CV trong group đã thuộc kịch bản chưa. Nghe được câu trả lời rồi của mọi người, buổi tối Thất Hạ liền lôi kéo mọi người lên YY pia diễn.
Đoàn phim có riêng một phòng, quản lý áo tím Thất Hạ online, ngay sau đó một giọng nữ đánh tan sự yên lặng: “Ha ha ha ~ rốt cuộc cũng đến ngày pia diễn, thật kích động, mỹ nhân nếu đã tới thì chi một tiếng để chị nghe giọng cưng nhé?”
“Chi.” Diệp Mộ Sanh nói.
“Phụt ha ha ha ha!” Diệp Mộ Sanh chi một tiếng làm mọi người trong phòng không khỏi phát ra tiếng cười.
“Mỹ nhân đúng là rất nghe lời nói mỗi chi!” Thất Hạ u oán nói.
“Không phải chị bảo em kêu mỗi chi à?” Diệp Mộ Sanh cất giọng, trong giọng nói mềm mại tê dại mang theo một ý cười nhẹ.
Diệp Mộ Sanh vừa dứt lời thì thanh âm ôn nhu như nước của Cố Mạch Hàn truyền đến: “Mạc Mạc, cậu còn… thật là đáng yêu.”
“Tôi sẽ tự động não bổ hình ảnh Hàn Hàn mang theo vẻ mặt cưng chiều nói.” Đạo diễn Nhất Bách nói.
Mọi người trêu đùa hai người một lúc, lại chưa nghe thấy Diệp Mộ Sanh mở miệng, nữ chủ Thu Linh Diều - CV Bách Khê nói: “Mỹ nhân sao không lên tiếng nữa, chẳng lẽ là thẹn thùng…”
“Chị mới thẹn thùng!” Diệp Mộ Sanh trầm mặc một lát lập tức lên tiếng ngắt lời.
“Xí, mỹ nhân ngạo kiều xù lông ha ha ha ha." Thất Hạ cười xấu xa.
Ngoại trừ Cố Mạch Hàn thì mọi người lại đùa giỡn Diệp Mộ Sanh tiếp. Diệp Mộ Sanh bất lực, hừ lạnh một tiếng nói: “Không phải muốn pia diễn sao? Nếu không pia diễn vậy em đi đây.”
“Mỹ nhân đừng mà, ok chúng ta pia diễn trước, đợi lát nữa lại trêu cưng sau.” Đúng là Thất Hạ cũng rất sợ cậu xù lông rồi bỏ đi.
Sau khi thảo luận sôi nổi, mọi người bắt đầu pia diễn, người đầu tiên pia diễn chính là CV Bách Khê đóng vai nữ chủ cùng Cố Mạch Hàn. Đạo diễn Nhất Bách yêu cầu hai người thu âm, tắt mic của những người còn lại rồi hai người họ mới bắt đầu diễn.
Diệp Mộ Sanh lẳng lặng ngồi ở trước máy tính, đặt khuỷu tay ở trên bàn, một bên nhìn bầu trời đầy sao ngoài cửa sổ, một bên nghe Cố Mạch Hàn và Bách Khê pia diễn.
Một lát sau, đến phiên Diệp Mộ Sanh lên mic. Bởi vì 《 huyết nhiễm giang sơn 》 là kịch truyền thanh ngôn tình, cho nên Bách Khê có kinh nghiệm hơn Diệp Mộ