Nhưng lúc này Mạc Lâm Sở cùng Trần Sương Âm đã bày tỏ lòng mình rồi ở bên nhau.
Nhìn hình ảnh nam chủ cùng nữ chủ hạnh phúc ở bên nhau, đáy lòng An Cẩn Thâm từ nhỏ sinh ra trong bóng tối càng ngày càng vặn vẹo.
Chỉ vì khao khát một chút hơi ấm kia, cùng nụ cười chân thành đó, An Cẩn Thâm bị nhân cách thứ hai chiếm cứ ý thức, nhân lúc Mạc Lâm Sở không có ở đó, hắn lấy thân phận giáo viên gọi Trần Sương Âm đến một nơi.
Boss phản diện không nói hai lời trực tiếp đẩy nữ chủ lên tường, muốn chèn ép Trần Sương Âm, Trần Sương Âm căn bản không đánh lại boss phản diện, lại không dám lớn tiếng kêu to, chỉ có thể vừa khóc lóc, vừa tùy ý để boss phản diện muốn làm gì thì làm.
Trong lúc boss phản diện muốn cởi quần áo nữ chủ, Mạc Lâm Sở tới.
Nam chủ và boss phản diện đánh nhau, vốn dĩ không phân cao thấp, nhưng nhân cách thứ ba Tiếu Tiếu của boss phản diện đột nhiên xuất hiện chiếm cứ ý thức.
Nhìn nhân cách trẻ con của boss phản diện bị Mạc Lâm Sở đánh đến bật khóc, Trần Sương Âm không đành lòng, khuyên Mạc Lâm Sở đừng đánh, nhưng Mạc Lâm Sở vẫn không nương tay, dùng sức đánh vài cái rồi mang Trần Sương Âm rời đi.
Sau đó, Trần Sương Âm cách xa An Cẩn Thâm. Nhân cách khác của boss phản diện xuất hiện càng ngày càng thường xuyên, cuối cùng bị trường học cách chức tạm thời.
Một ngày nọ, boss phản diện đột nhiên trở về trường học, lừa Trần Sương Âm đến một tòa nhà thí nghiệm, đánh ngất cô, sau đó phóng hỏa.
Ngọn lửa từ từ bốc cháy, nhân cách thứ hai của boss phản diện nhìn Trần Sương Âm hôn mê, trong mắt lập loè điên cuồng.
Lúc này, biết được boss phản diện bắt nữ chủ, nam chủ lại tới anh hùng cứu mỹ nhân.
Cửa bị khóa trái, Mạc Lâm Sở chỉ có thể phá vỡ kính, từ cửa sổ nhảy vào trong phòng, mở cửa ra, liền đi tìm Trần Sương Âm cùng An Cẩn Thâm.
Sau khi tìm được hai người, boss phản diện cùng Mạc Lâm Sở đánh một trận, boss phản diện vô ý bị nam chủ dùng cốc chịu nóng trong tòa nhà thí nghiệm đập trúng đầu.
Nháy mắt máu rơi xuống từ trán boss phản diện.
Có thể là bởi vì bị đánh trúng đầu, An Cẩn Thâm khôi phục chủ nhân cách, nói xin lỗi với Mạc Lâm Sở.
Thấy lửa càng lúc càng lớn, Mạc Lâm Sở không để ý đến An Cẩn Thâm nữa, vội vàng đến bế Trần Sương Âm đang nằm trên mặt đất lên.
Khi Mạc Lâm Sở bế Trần Sương Âm chạy ra,