Editor: Cá
******
“Xin hỏi hai vị thiếu gia cần gì sao?” Tiết quản gia thụ sủng nhược kinh, lập tức rảo bước đến trước mặt Chu Lạc Ly hỏi.
“Bác Tiết, nhà của chúng ta… Phòng bếp ở chỗ nào?” Chu Lạc Ly vừa nói vừa trộm liếc Diệp Mộ Sanh một cái. Hắn thật sự là không nhớ nổi phòng bếp nhà hắn ở đâu! (Biết ngay mà =)))))
Chu Lạc Ly từ nhỏ đến lớn chính là một thiếu gia sống trong nhung lụa, căn bản không cần bước vào phòng bếp. Duy nhất một lần hắn đi vào phòng bếp nhà mình chính là khi còn nhỏ cùng Tiểu Chi chuẩn bị bánh sinh nhật cho hắn. Huống hồ biệt thự Chu gia rất lớn, Chu Lạc Ly tất nhiên không có khả năng mang theo Diệp Mộ Sanh mỗi người một góc tìm kiếm phòng bếp.
“Thiếu gia, cuối cùng cậu cũng chịu ăn! Nào, hai cậu qua bên kia ngồi, chờ một lát thôi, tôi sẽ bảo bọn họ đưa đồ ăn lên.” Vẻ mặt Tiết quản gia kích động nói.
“Không cần, bác dẫn chúng cháu đi tới phòng bếp là được, Diệp Mộ Sanh muốn làm thức ăn.” Chu Lạc Ly vừa nói lại vừa liếc mắt trộm về phía Diệp Mộ Sanh. Thấy Diệp Mộ Sanh nhíu mày, Chu Lạc Ly cũng nhíu mày theo.
“A! Hóa ra Diệp thiếu gia muốn đích thân xuống bếp! Nào nào, hai vị thiếu gia đi theo tôi.” Tiết quản gia kinh ngạc nhìn Diệp Mộ Sanh, sau đó xoay người dẫn đường.
Mắt thấy cứ đi thẳng phía trước, sau đó trực tiếp rẽ phải là đến phòng bếp, Chu Lạc Ly lại không biết nên nói cái gì, không nghĩ tới phòng bếp lại gần như vậy.
Sau khi tới phòng bếp rồi, Diệp Mộ Sanh mỉm cười cự tuyệt đầu bếp muốn trợ giúp, sau đó dưới cái nhìn chăm chú của Chu Lạc Ly, cậu bắt đầu làm mì.
Gần hai mươi phút sau, Diệp Mộ Sanh đã đưa một chén mì sợi nóng hôi hổi đến trước mặt Chu Lạc Ly. Lần này cậu cũng cố ý chiên trứng, nhưng lần này cậu đặt trứng chiên ở mặt trên.
“Ăn đi, nhớ cẩn thận một chút ,vẫn còn nóng đó. Thân thể anh hiện tại không thích hợp ăn đồ cay, cho nên tôi làm có chút thanh đạm.” Diệp Mộ Sanh ngồi vào vị trí bên cạnh Chu Lạc Ly, hai