Editor: Cá Trèo Cây
*****
Từ ngày đó về sau, như vậy Chu Lạc Ly đích xác làm như lời hắn đã nói, không hề đắm mình trong trụy lạc, tỉnh táo lên, ngày thường đi học cũng thập phần nghiêm túc mà nghe giảng.
Vì không cho Chu Lạc Ly nhớ tới Tiểu Chi, mỗi lần Diệp Mộ Sanh đều sẽ lôi kéo Chu Lạc Ly cố tình vòng qua những nơi có nữ chủ.
Làm Diệp Mộ Sanh cảm thấy vui mừng chính là, có đôi khi vô tình gặp nữ chủ, bọn họ không thể không gặp chính diện, Chu Lạc Ly lại phản ứng gì cũng không có, một ánh mắt thôi cũng không nhìn nữ chủ.
Tựa như theo lời nói của Chu Lạc Ly vậy, Tiểu Chi là Tiểu Chi, nữ chủ là nữ chủ, nữ chủ với hắn mà nói chỉ là một người xa lạ mà thôi.
Mà quan hệ giữa Chu Lạc Ly và Diệp Mộ Sanh cũng không hoàn toàn đâm thủng, vẫn là giống như trước đây làm bạn bè, bất quá tâm tình hai người từ ngày đó đã xảy ra biến hóa.
Thời điểm mỗi khi Diệp Mộ Sanh không tiện cự tuyệt sự nhiệt tình của các em gái, Chu Lạc Ly đều sẽ cố ý phát ra khí lạnh, dùng ánh mắt lạnh băng đến xương, hung tợn nhìn chằm chằm các em gái, đáng sợ tới mức cả người các em gái run lên không dám tới gần.
Mỗi khi các em gái rời đi, Chu Lạc Ly liền sẽ bày ra vẻ nghiêm trang nhìn Diệp Mộ Sanh đang mỉm cười, giống như người đáng sợ kia không phải là hắn.
Sau đó Chu Lạc Ly lấy lý do là một mình Diệp Mộ Sanh sống quá cô độc, lấy cớ muốn ở cùng Diệp Mộ Sanh.
Diệp Mộ Sanh đương nhiên không có cự tuyệt, bởi vậy Chu Lạc Ly liền dọn tới chung cư của Diệp Mộ Sanh, bắt đầu cuộc sống sinh hoạt của hai người.
Nhưng làm Diệp Mộ Sanh dở khóc dở cười chính là Chu Lạc Ly thường bày ra vẻ mặt không cảm xúc nói hắn sợ hãi, sau đó yêu cầu ngủ cùng Diệp Mộ Sanh. [Con trai, con thật biết tranh thủ =)))]
Diệp Mộ Sanh phụ trách một ngày ba bữa, Chu Lạc Ly phụ trách rửa chén lau sàn, cuộc sống quá mức bình đạm mà lại ấm áp. Trong nháy mắt, hai năm cứ như vậy mà trôi đi.
Ở cùng với Diệp Mộ Sanh ôn nhu làm bạn, bệnh trầm cảm của