Editor: Cá Trèo Cây
****
Mấy chục phút sau, Chu Lạc Ly đứng ở cửa, dùng ánh mắt cực kỳ nghiêm túc nhìn một vòng quanh nhà. Sau khi cảm thấy tất cả không thể nào vừa lòng, Chu Lạc Ly lại vội vàng đi điều chỉnh.
Cứ như vậy lại mười mấy phút trôi qua, Chu Lạc Ly rốt cuộc vừa lòng gật gật đầu. Đột nhiên chuông cửa vang lên "đinh linh linh", tức khắc con ngươi Chu Lạc Ly chợt lóe, khô cả cổ.
【 thiếu gia, hoa cậu muốn đây, tôi đã mua rồi. 】
Nghe được thanh âm Tiết quản gia bên ngoài cửa truyền đến, Chu Lạc Ly mới nhẹ nhàng thở ra, yên tâm, mở cửa cho Tiết quản gia.
Tiếp nhận một bó hoa hồng trong tay Tiết quản gia, Chu Lạc Ly nói “Cảm ơn bác Tiết.”
“Thiếu gia khách khí rồi, cảm ơn cái gì, đây là chuyện tôi nên làm.” Tuy rằng Tiết quản gia nói chuyện với Chu Lạc Ly, nhưng ánh mắt ông vẫn nhìn bó hoa hồng.
Chu Lạc Ly nhàn nhạt liếc mắt Tiết quản gia một cái, nhấp nhấp miệng, sau đó xoay người cầm bó hoa đặt thật cẩn thận ở trên bàn, nói với Tiết quản gia “Bác Tiết đi về trước đi.”
“Tôi đi trước đây.” Tiết quản gia nói.
Thời điểm Tiết quản gia muốn bước ra cửa, đột nhiên Chu Lạc Ly lại nói “Bác Tiết, trước tiên bác hãy giúp chúng cháu bảo mật, chờ một đoạn thời gian, cháu sẽ thẳng thắn với ba mẹ.”
Có thể ở Chu gia làm quản gia tự nhiên bác Tiết không phải là dạng ngu xuẩn trì độn, Chu Lạc Ly biết Tiết quản gia đã nhìn ra cái gì, nhưng hắn cũng không có lo lắng.
Ở thời điểm hắn bảo Tiết quản gia đi mua hoa hồng, hắn cũng đã quyết định, qua một đoạn thời gian, sẽ trực tiếp thẳng thắn với cha mẹ chuyện hắn cùng Mộ Sanh.
“Ai…… Thiếu gia yên tâm, tôi sẽ giúp hai người bảo mật.” Cảm xúc trong mắt Tiết quản gia rất là phức tạp, hơi hơi thở dài nói.
Bởi vì vừa rồi Tiết quản gia đã đoán được chút gì đó, một đường cẩn thận phỏng đoán, sau đó chậm rãi tiêu hóa kinh ngạc trong lòng, cho nên hiện tại Tiết quản gia mới có thể bình