Editor: Cá Trèo Cây
****
“Lạc Ly……” Diệp Mộ Sanh chậm rãi mở to mắt, sửng sốt trong chốc lát, nhìn vẻ mặt Chu Lạc Ly ôn nhu thật cẩn thận sấy tóc cho mình, cậu chịu đựng cả người truyền đến đau đớn nói.
“Tỉnh rồi?” Cảm giác tóc cậu đã khô, Chu Lạc Ly buông máy sấy, rũ mắt đối diện mắt hoa đào của Diệp Mộ Sanh, giải thích “Cha em đã…… Đồng ý cho chúng ta ở bên nhau. Cho nên mới kêu chúng ta vào Diệp gia.”
“Ừm.” Diệp Mộ Sanh gật gật đầu, cười nói. Trước khi cậu hôn mê, thấy trên ban công không còn thân ảnh của cha Diệp, cậu đã đoán được.
Khi ánh mắt quét đến môi mỏng bị rách của Diệp Mộ Sanh, cùng với dấu tay ửng đỏ trên mặt cậu, khóe miệng Chu Lạc Ly vốn dĩ giơ lên tức khắc kéo xuống, con ngươi đen nhánh đột nhiên hiện lên một tia không vui, vẻ mặt nghiêm túc gọi “Diệp Mộ Sanh.”
Chu Lạc Ly đột nhiên trở nên nghiêm túc, Diệp Mộ Sanh có chút ngốc, xoay chuyển đôi mắt, nghi hoặc mà nhìn hắn.
Chu Lạc Ly nhấp nhấp miệng, trực tiếp đè Diệp Mộ Sanh xuống trên giường, hôn lên môi Diệp Mộ Sanh. Tựa hồ hôn còn chưa đủ, Chu Lạc Ly trực tiếp cắn, điều này làm cho môi Diệp Mộ Sanh vốn dĩ đã bị rách lại chảy máu ra.
“A…… Anh……”
Cảm giác được mùi máu tươi truyền vào trong miệng, con ngươi Chu Lạc Ly lóe lóe, rời khỏi môi Diệp Mộ Sanh, dùng tay chống thân thể, rũ mắt nhìn Diệp Mộ Sanh dưới thân mình nói “Đây là trừng phạt dành cho em. Mộ Sanh, em không phải tường đồng vách sắt, vì một người không thừa nhận mà hi sinh nhiều như vậy. Chúng ta nếu ở bên nhau, nên đồng cam cộng khổ. Cho nên về sau bất luận việc gì em đều không được ném anh xuống, một mình chống đỡ!”
“Ừm, em biết rồi.” Chu Lạc Ly nói làm trong lòng Diệp Mộ Sanh chấn động, tức khắc một dòng nước ấm chảy vào trong lòng, nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Chu Lạc Ly, Diệp Mộ Sanh cười cười, chủ động hôn lên môi hắn.
“Thịch thịch thịch……” Đột nhiên vang lên tiếng đập cửa, đánh gãy cuộc trò chuyện của hai người.
Chu Lạc Ly bất đắc dĩ chỉ có thể đứng dậy mở cửa. Người đứng ngoài cửa là quản gia, quản gia đem một chiếc di động đưa cho Chu Lạc Ly, nói vài câu liền rời đi.
Di động này là của Diệp Mộ Sanh, Chu Lạc Ly liền khởi động di động, đưa cho Diệp Mộ Sanh “Quản gia nhà em nói em xem tin nhắn.”
Diệp Mộ Sanh tiếp nhận di động, hoài nghi, mở khóa, click mở tin nhắn, ánh mắt chạm đến nội dung tin nhắn trong nháy mắt, Diệp Mộ Sanh hoàn toàn ngây ngẩn cả người.
Ba: Mộ Sanh, con từ nhỏ đến lớn vẫn luôn thực nghe