Edit by Cá Trèo Cây
Ngoại trừ mẫu thân, đối với người khác, Quân Khanh Mặc không hiểu ôn nhu là như thế nào. Từ nhỏ hắn bị ngược đãi làm cho tính cách hắn càng ngày càng biến thái vặn, sau khi trưởng thành mạnh mẽ, Quân Khanh Mặc trở nên thích chuyện ngược đãi người khác.
Huống chi Diệp Mộ Sanh nhất tần nhất tiếu xác thật yêu mị động lòng người, bởi vậy thời điểm làm Diệp Mộ Sanh, tuy sắc mặt của Quân Khanh Mặc lãnh đạm, nhưng hành vi lại thô bạo điên cuồng.
Quân Khanh Mặc cũng dần dần minh bạch rằng Diệp Mộ Sanh vẫn luôn không phản kháng là thật lòng.
Nhưng tưởng tượng đến thân phận hai người khác biệt, Quân Khanh Mặc liền cảm thấy rất buồn cười thần y tế thế cứu nhân thế mà lại coi trọng giáo chủ Ma giáo thích giết người như hắn. Hơn nữa hắn lại cũng động tâm vì Diệp Mộ Sanh - người mới hai lần gặp mặt.
Bởi vậy lúc đang hưởng thụ, tâm lý biến thái của Quân Khanh Mặc không nhịn được muốn vũ nhục trào phúng Diệp Mộ Sanh, hắn muốn nhìn thấy Diệp Mộ Sanh lộ ra biểu tình chán ghét căm hận, như vậy hắn liền có thể hạ tâm không chút do dự giết chết Diệp Mộ Sanh - người đã làm tim hắn đập nhanh.
Dù sao khắp thiên hạ cũng không chỉ có một mình Diệp Mộ Sanh y thuật tinh vi, về phần đôi mắt mẫu thân hắn sẽ tự đi tìm người trị liệu.
Điều khiến Quân Khanh Mặc kinh ngạc chính là Diệp Mộ Sanh tuy rằng tức giận nhưng trong mắt lại không có chán ghét, chỉ có che kín ủy khuất cùng thương tâm.
Nhìn đôi mắt Diệp Mộ Sanh phiếm hơi nước, Quân Khanh Mặc sợ chính mình sẽ càng lún càng sâu, cho nên chịu đựng đau lòng đem Diệp Mộ Sanh ném lên cái bàn……
Lúc Quân Khanh Mặc tra tấn Diệp Mộ Sanh cũng là lúc hắn tra tấn chính mình. Sau khi hắn nói ra thân phận của mình, Diệp Mộ Sanh lại trầm mặc làm Quân Khanh Mặc tâm đau như đao cắt, nhưng hắn lại không thể nhẫn tâm giết cậu…
Diệp Mộ Sanh chậm rãi buông lỏng tay ra, chống ở trên bàn chống đỡ thân thể, sau đó cắn răng một cái, dùng hết toàn lực chống ở trên bàn, chân mượn lực đạo trên mặt đất, nhanh chóng quay người bắt lấy vai Quân Khanh Mặc, đem Quân Khanh Mặc nhào xuống mặt đất.
Đầu Quân Khanh Mặc chạm đất đầu tiên, vang một tiếng “Phanh”, tức khắc một trận choáng váng ập đến.
Mà tình trạng của Diệp Mộ Sanh cũng không tốt hơn phần nào, sau khi dùng hết sức lực, đau đớn khắp người đồng loạt đánh úp lại làm Diệp Mộ Sanh không khỏi nhíu chặt đuôi lông mày.
Sau khi lấy lại tinh thần, Quân Khanh Mặc vốn dĩ đang định đem Diệp Mộ Sanh đè lại