Đại hoàng tử phi buồn bực đến đến cơm cũng ăn không vào, đêm muộn lại nghe người hầu của điện hạ tới truyền lời, đêm nay điện hạ nghỉ tại Hinh Nguyệt Viên của Tạ Trắc Phi Hinh Nguyệt Viện.
Hiện giờ nghe lời này, Đại hoàng tử cũng chẳng muốn phát tác tính tình nữ, bất giác đưa tay lên bụng, lần trước mẫu thân tới thăm nhắc nhở nàng sớm ngày sinh con, củng cố địa vị, nhưng điện hạ một tháng thì phân nửa là tá túc ở chỗ Tạ Diệu Âm kia, nàng nào dễ dàng hoài hài tử như vậy.
Hinh Nguyệt Viện,
Tạ Diệu Âm lần này lại kiến nghị với Đại hoàng tử, lấy tĩnh chế động.
"Đại công chúa tâm ý đã quyết." Nàng khẽ cười nói, "Điện hạ chỉ cần yên lặng theo dõi diễn biến lần này là được.
Đại hoàng tử giờ coi Tạ Diệu Âm như mưu sĩ, tự nhiên nghe theo ý kiến nàng.
Tạ Diệu Âm mỉm cười nói, "Còn có, điện hạ có thể thân cận Cửu công chúa nhiều hơn."
"Cửu muội?" Đại hoàng tử nhíu nhíu mày, nói hắn thích cửu muội đương nhiên không có khả năng, vốn dĩ một công chúa được sủng ái cũng chẳng thể làm nên chuyện gì, nhưng ai bảo nàng còn có một ca ca ruột là Lục hoàng tử.
Sủng ái của Lục hoàng tử cũng là nhờ Cửu công chúa mà có, bọn họ đều nhận ra được điều này.
Tạ Diệu Âm tinh tế nói, "Bệ hạ từ trước đến nay thích Cửu công chúa, ngày thường gặp mặt cũng nhiều nhất, điện hạ cùng Cửu công chúa thân cận, thể hiện tình thủ túc, cũng có thể trừ khử ấn tượng không tốt trong lòng bệ hạ."
Đại hoàng tử gật gật đầu, như suy tư gì.
Điều mà nàng không nói với Đại hoàng tử chính là, bệ hạ sợ là đã biết rõ chân tướng việc Cửu công chúa bị đẩy rơi xuống nước, lần này chèn ép cũng là cảnh cáo giáo huấn.
Nếu Đại hoàng tử biểu hiện lòng áy náy, bệ hạ cũng sẽ không đến mức không tha thứ cho con trai mình.
Có một số việc cũng không phải nàng có thể minh bạch nói ra, sẽ chỉ làm điện hạ sinh lòng kiêng kị với nàng.
Lại nói tiếp, Tạ Diệu Âm cũng biết lần này cục diện thật hung hiểm, bệ hạ nếu tra được một nữ nhân khuê phòng như nàng chính là người hiến kế cho Đại hoàng tử, chỉ sợ số phận của nàng sẽ là không minh bạch mà chết ở trong phủ.
Nhưng cầu phú quý trong hung hiểm, mục tiêu của nàng tuyệt không phải là vị trí trắc phi, mà là Quý Phi tương lai, thậm chí Hoàng Hậu.
Mà vẫn luôn bị người nhớ thương Cẩm Vinh giờ phút này đang tùy hầu ở bên người Chu Cảnh Đế,
Cửu công chúa bị người đố kị không phải không có nguyên do, nhưng nào có công chúa nào như nàng, có thể mỗi ngày ở cạnh Chu Cảnh Đế, bồi hắn phê duyệt tấu chương, còn có thể nhìn thấy không ít công khanh triều thần.
Cửu công chúa trước kia còn ham chơi, không thèm để ý phân vinh sủng này, nhưng hiện tại Cẩm Vinh có thể tận dụng nó, không phải ngồi ở hậu cung, nghe vô số tuồng cung đấu.
Mà trải qua thời gian lâu như vậy, Cẩm Vinh cũng biết được nguyên nhân chân chính Chu Cảnh Đế sủng ái nguyên chủ đến vậy.
Nhiều người cho rằng nàng được sủng ái là vì vẻ ngoài hồi nhỏ rất giống Chu Cảnh Đế, kỳ thật so với cha, Cửu công chúa càng giống tỷ tỷ ruột của Chu Cảnh Đế, Trường Ninh công chúa.
Cuộc đời của Trường Ninh công chúa cũng là truyền kỳ, là người trả giá thật nhiều vì con đường đăng cơ của Chu Cảnh Đế, nhưng tuổi xuân mất sớm, không lưu lại con nối dõi.
Bởi vì vẻ ngoài giống nhau, Chu Cảnh Đế với Cửu công chúa cũng càng nhiều thêm một phần tình cảm, mới sủng ái nàng, thậm chí là tăng phân vị cho mẫu phi nàng.
Tiểu Cửu trước kia ngang ngược kiêu ngạo, hắn cũng có nghe nói, nhưng hiện giờ thấy nàng trải qua sinh tử, càng thiện giải nhân ý, ngày càng trưởng thành, cũng càng thêm sủng ái.
Đại công chúa cùng phò mã nháo ra chuyện lớn như vậy, Tiểu Cửu cũng hiểu được an ủi người.
Chu Cảnh Đế ôn hòa cười nói, "Con cũng nên đi thăm đại hoàng tỷ."
Cẩm Vinh gật gật đầu, "Chỉ là đại hoàng tỷ mấy ngày nay không vui, phủ của hoàng tỷ cũng nhiều người."
Chu Cảnh Đế làm sao lại không biết, hắn hơi hơi trầm mặc, lại ôn thanh nói, "Tiểu Cửu thấy việc này thế nào?"
Cẩm Vinh nhoẻn miệng cười, "Con chỉ hy vọng đại hoàng tỷ vui vẻ."
Chu Cảnh Đế thở dài, "Trẫm cũng hy vọng nó có thể như thế."
Hai ngày sau, thánh chỉ hạ, lệnh Hạ Lăng Uẩn cùng Đại công chúa hòa li, Hạ Lăng Uẩn mất chức quan trong viện hàn lâm, lưu đày tám trăm dặm, cha, thúc bá bị hạ ba bậc quan, Hạ Thị nhất tộc vô phương dạy con, mười năm không được tham gia khoa khảo.
Lệnh Hàn thị xuất gia làm ni, cha bị miễn chức quan.
Trong phủ Đại công chúa, người có liên quan đến Hạ Lăng Uẩn đều bị đuổi ra khỏi phủ.
Đại công chúa hảo hảo chỉnh đốn một phen, Hạ Lăng Uẩn dám làm ra chuyện như vậy, trong phủ cũng không thiếu người của hắn.
"Lần này đa tạ cửu muội." Đại công chúa lôi kéo tay Cẩm Vinh tay, cười cảm tạ.
"Không biết nên báo đáp muội như thế nào."
Nàng không phải không dám nói với phụ hoàng đám người kia đến bức bách nàng, chung quy nàng là một công chúa không có chỗ dựa, phụ hoàng cũng sẽ đau lòng nàng.
Nhưng Cửu công chúa thì khác, mẫu phi nàng là Dung quý phi, lại có huynh trưởng, phụ hoàng càng sủng ái nàng so với những người khác.
Nàng cho dù có đắc tội tam tứ hoàng tử, hay là những người khác, đều không sao.
Cẩm Vinh khẽ cười cười, "Chỉ hy vọng muội ngày sau đến làm phiền đại hoàng tỷ, tỷ không đuổi muội về lại hoàng cung là được."
Đại công chúa vội vàng vẫy vẫy tay, "Cửu muội chỉ cần tới, ta nhất định hoan nghênh."
Trải qua chuyện Hạ Lăng Uẩn lần này, nàng tạm thời không có tâm tư tái giá.
Nàng vốn không tìm nhà cao cửa rộng, chỉ cần người thành thật, không ngờ lại thành cái dạng này.
Chung quy là bị quyền lực hoa mắt, tráng gan.
Lại nhìn về phía Cửu muội, so với trước kia nàng nhiều thêm vài phần khí độ, cũng trầm tĩnh thông tuệ hơn.
Đám người trong kinh thành này, ngoài nhìn chằm chằm vị trí chính phi trắc phi hoàng tử, còn có nàng công chúa đang độ xuân thì đây.
Tiệc xuân ngày hôm ấy cũng có mắt không ít công tử thế gia, trong đó người xuất sắc nhất có thể kể đến Ninh Quốc Công thế tử Triệu Hi, Khương tướng phủ đích trưởng tôn Khương Thanh Lễ.
Thân phận phẩm mạo, đều có thể nói là tương xứng với Cửu công chúa, chỉ là con gái xuất giá, bên trong cánh cửa vàng son ẩn chứa những điều gì...!
Ngẫm lại những công chúa xuất giá sau nàng, có ai mà không như vậy, Hạ Lăng Uẩn không nên thân, nhưng cũng là tự nàng chọn.
Không giống vài vị muội